Cô không muốn bẩn tay, nhưng cục tức này Sương Hàn nuốt không trôi, mà đã nuốt không trôi thì chẳng cần ép mình phải nuốt. Hôm nay Sương Hàn phải cho đôi mèo mả gà đồng này một trận, nếu không cô không còn là người nữa, Sương Hàn tiến lên. Dứt khoát giựt mạnh lấy tóc ả, Tịch Tuyết bị làm cho đau chỉ có thể kêu la:
"Con điên này, thả bà ra."
Thả à? Nằm mơ.
Cô buông ô, mặc cho cả người bị ướt, tay còn lại tặng cho Tư Hàm một cái tát, chưa kịp để anh ta phản ứng tiếp. Sương Hàn lại cho thêm một cú trời giáng vào giữa hai chân Tư Hàm, anh ta đau đớn ôm lấy cái của quý. Cô quay sang nhìn ả tình nhân, giựt tóc hất mạnh xuống đường, váy trắng tinh khôi ướt nhẹp, dính đầy nước mưa đất cát.
Ả như một kẻ vô tội, ôm mặt khóc nức nở.
Tư Hàm bên này vẫn còn đau đớn, anh ta nhìn Tịch Tuyết khóc, liền đi tới dỗ dành ả, ba người đứng dưới cơn mưa lạnh. Sương Hàn nhìn cặp đôi trước mắt, ân ái thắm thiết, chỉ cảm thấy buồn nôn, cô lạnh giọng nói:
"Tư Hàm, chúng ta chia tay đi."
Anh ta nghe vậy, liền đỡ Tịch Tuyết lên, tiếng quát lớn trong làn mưa:
"Chia tay thì chia tay, em đừng có hòng động vào người em ấy."
Tư Hàm vung tay, tát mạnh Sương Hàn một cái, cô bị cái tát này làm cho sững người. Má phải đỏ rát, đau, rất đau. Sương Hàn cắn chặt cánh môi, không khóc, cô không khóc. Nỗi buồn cô đọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3618092/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.