9:30 tối cuối tuần, nhà Touya.
“Vâng, đúng vậy. Gần đây con vẫn khỏe.”
“…..”
“Chúng con không sao, chỉ là ngoài ý muốn thôi.”
“….”
“Về chuyện kia… Con còn đang suy nghĩ, cha.”
“…..”
“Con biết đây là tất yếu… Nhưng… Con hiểu mà.”
“….”
“Con hiểu rồi. Vâng, chúc cha ngủ ngon.”
Akira thở phào một cái, buông điện thoại, nhưng mi gian lại đọng lại phiền não.
“Phải quyết định nhanh một chút… thật khó.” Nhẹ giọng lẩm bẩm, dùng sức lắc mái tóc xanh thẫm như gấm vóc, nhẹ nhàng đi lên lầu.
“Không đến muộn thì cậu sẽ chết sao?” có thể làm cho đại thiếu gia Touya luôn tao nhã của chúng ta sử dụng âm thanh có đề-xi-ben cao như thế ở nơi công cộng trừ bỏ người kia thì không còn ai khác.
“Ai nha, hôm nay thực sự là có nguyên nhân đặc thù mà ~~~” nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội kia làm biểu tình cầu xin làm nũng, Akira thật sự cảm thấy mình thảm, như thế nào lại bị người kia ăn đến gắt gao, vì sao vừa nhìn thấy cậu ta như thế, biết rõ là giả vờ mà vẫn không giận được.
“Được rồi, một lát nữa tôi sẽ kể cho cậu nghe sau.” Hikaru kéo tay Akira chạy về phía ga tàu điện ngầm.
“Chậm một chút, tôi đang thẻ từ của cậu.” Akira nhắc nhở kịp thời làm cho Hikaru đi chậm lại.
Tàu điện ngầm Nhật bản dùng thẻ từ, bởi vì Hikaru luôn quên mang đồ làm cho bọn họ từng trải qua, nên sau đó Akira đề nghị đồ đạc của hai người đều do chính cậu mang đi, dù sao là hai người cùng đi. Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ai-kim-sinh/101571/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.