Mất một phen công phu mới có thể leo lên tầng thượng, vô luận là đài ngắm cảnh hay là nhà ăn đều sớm không còn cảnh tượng náo nhiệt như hai mươi phút trước, thật sự là người không phòng trống.
“Nơi này rộng quá, chúng ta chia ra tìm thôi.” Hikaru đề nghị.
“Ừ… tôi đến đài ngắm cảnh.”
“Để tôi đi cho, nhà ăn khá rộng, cậu lại cẩn thận hơn tôi.” Hikaru cười, chạy trước Akira một bước đi về phía đài ngắm cảnh.
Hô – vừa mở cửa của đài ngắm cảnh, gió lập tức đập vào, tóc vàng trên trán Hikaru lập tức bay lên, trong nhất thời còn không mở được mắt. Lấy tay che ở trước mặt để giảm bớt sức gió, Hikaru bước lên đài ngắm cảnh.
Bình thường cũng cảm giác được đài ngắm cảnh không quá lớn, nhưng là khi đi trong gió to đã là gian nan, huống chi lại còn tìm người. Hikaru nhanh chóng nắm lấy tay vịn lan can cố gắng tiến về phía trước, ánh mắt quét xung quanh tìm thân ảnh của một bé gái năm tuổi. Thời gian chậm chạp trôi qua… ngay khi Hikaru sắp chịu đựng không nổi thì bỗng nghe được một âm thanh trẻ con non nớt: “Mẹ… mẹ ơi!” cố gắng mở to hai mắt, Hikaru nhìn về phía phát ra âm thanh, một thân ảnh nhỏ bé đang dựa vào vòng bảo vệ, cuộn mình trong một góc của đài ngắm cảnh, giống như không cẩn thận một chút sẽ bị cuồng phong cuốn đi!
Nhìn thấy cảnh này Hikaru cuống quít đi lên, một tay ôm đửa nhỏ vào trong ngực, một tay bám chặt vào lan can bảo vệ. Khi một trận gió thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ai-kim-sinh/101560/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.