Tôi đến trước cửa nhà Vương Thanh Thanh và thả vật nổ mạnh nhất vào nhà cô ta, toàn là những bức ảnh khỏa thân mà cô ta đã gửi khi trò chuyện với chồng tôi, tôi muốn cho bố mẹ cô ta thấy hình ảnh đồi trụy của đứa con gái ngoan mà họ đã nuôi dạy.
Mẹ của Vương Thanh Thanh nghe thấy tiếng động liền chạy ra ngoài, bà ta khoảng năm mươi tuổi nhưng lại mặc một chiếc váy đỏ hở hang, sơn móng tay màu đỏ tươi và trang điểm đậm, hoàn toàn không phải là cách ăn mặc phù hợp ở độ tuổi của bà ta, trông chẳng khác gì con gà rán.
Bà ta vừa bước tới liền cầm chổi đánh tôi, hét lên: "Những tờ rơi kia nhất định là do con k--hốn này đã phát ra! Nhà tao xúc phạm gì mày mà mày muốn hãm hại như vậy! Hôm nay đừng mơ rời khỏi thôn này!"
Tôi chộp lấy cây chổi, quay lại và kéo bà ta, bà ta mất thăng bằng và ngã thẳng xuống đất.
Một người đàn ông cởi trần vừa cài thắt lưng quần vừa bước ra khỏi nhà, vẻ mặt khó chịu, ông ta giúp mẹ Vương Thanh Thanh, phủi nhẹ vết bẩn trên người bà ta, còn véo vào m.ô.n.g bà ta, liền bị bà ta chửi vào mặt:
"Dòng thứ quỷ yêu, nghiêm túc đi. Giúp em bắt con k--hốn này. Hôm nay em phải đánh c--hết nó."
Người đàn ông cởi trần trông có vẻ xấu xa giơ tay về phía tôi.
Tiếng hét của mẹ Vương Thanh Thanh đã thu hút một đám đông hóng hớt, người trong làng kéo đến, trong đó có một người phụ nữ từ trong đám đông chạy ra, trên đầu quấn khăn, trông bà ấy như vừa đi rẫy về, khuôn mặt rất đỏ vì nắng..
Người phụ nữ đó bước tới đã túm lấy tai người đàn ông cởi trần và chửi thề muốn vỡ phổi.
“Quân kh--ốn nạn, cả buổi chiều nay tôi phải nhổ cỏ, anh lại tới đây chơi với con điếm này. Chồng nó quanh năm không có nhà, anh thành c--hó gác cửa nhà nó, con gái nó bị người ta bắt được đã làm những chuyện vô liêm sỉ. Thân mình không lo lại tham gia cuộc vui, đẹp mặt chưa?”
Nói xong, bà ấy vừa lôi người đàn ông ra khỏi đám đông vừa chửi bới, xem ra mẹ của Vương Thanh Thanh cũng y hệt cô ta, thảo nào bà ta nuôi dạy được một đứa con gái như vậy.
Thấy nhiều người xì xào, mẹ Vương Thanh Thanh càng tức giận hơn, bà ta nắm tóc tôi kéo mạnh, tay bà ta chuẩn bị cào vào mặt tôi nhưng lại bị mấy người phụ nữ trong làng kéo ra.
Họ thuyết phục bà ta: “Huệ Phân, cô đang làm gì vậy? Tại sao lại cãi nhau với một cô gái trẻ?"
Thấy họ làm vậy, tôi cảm thấy vui, những người phụ nữ này đang cố gắng kéo mẹ Vương Thanh Thanh ra, họ nắm c.h.ặ.t t.a.y bà ta đến nỗi bà ta không thể cử động được, có vẻ như bà ta thường tán tỉnh chồng người khác.
Sau đó tôi đành phải lợi dụng tình thế tát thẳng vào mặt mẹ Vương Thanh Thanh, bà ta không thể cử động được nên chỉ có thể mắng tôi một cách dữ tợn. Tôi nhặt ngay một miếng giẻ bẩn cạnh cửa sổ và nhét vào miệng bà ta.
"Hãy nhớ rằng, cái tát này là dành cho con gái của bà. Cô ta đã phá nát gia đình tôi, g--iết chồng tôi, khiến con tôi mồ côi cha từ khi còn nhỏ. Ông trời có mắt đấy, quả báo của cô ta vẫn chưa đến đâu."
Cuối cùng bà ta cũng ngừng vùng vẫy, những người phụ nữ kia cũng bỏ cuộc, tôi nhìn mẹ của Vương Thanh Thanh đang ngồi thụp ở đó với cái đầu bù xù và dành cho bà ta một câu gay gắt.
"Tôi e là đây chưa phải là kết thúc đâu."
Trước khi đi, tôi thanh toán tiền cho người dân trong làng, đặc biệt là những người phụ nữ lớn tuổi đã giúp tôi, tôi đưa cho mỗi người một phong bì đỏ 200. Nhìn họ vui vẻ rời đi, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Vừa định lên xe, người phụ nữ quấn khăn trên đầu lúc nãy đã lặng lẽ tóm lấy tôi, kéo tôi vào một góc rồi lén nói với tôi.
"Tôi nghi ngờ con gái bà ta là kẻ g--iết người"
[Bạn đang đọc truyện của Nhân Trí page đăng tại Monkeyd.vn]
Câu nói này đột nhiên bóp chặt trái tim tôi, tôi vội vàng hỏi: "Làm sao chị biết?"
“Tuần trước con gái bà ta về, cô ta rất hoảng hốt. Hôm đó, tên chồng k--hốn nạn nhà tôi đi chơi với mẹ cô ta, không thấy anh ta nên lẻn đến nhà bà ta để bắt gian. Không ngờ ngoài cửa lại nghe được một bí mật chấn động."
Người phụ nữ quan sát xung quanh, thấy rằng không có ai ở đó nên tiếp tục nói: “Con gái bà ta nói rằng cô ta đã g--iết một người đàn ông khi ngủ với anh ta, bí mật vứt xác và làm cho nó giống như tự sát. Cô ta cũng nói rằng người đàn ông đó đã đưa cho cô ta 3 triệu trước khi c--hết và cô ta muốn chuyển số tiền đó cho mẹ mình vì sợ cảnh sát thu hồi.”
Tim tôi đập càng lúc càng nhanh, tôi cảm thấy mình càng ngày càng đến gần sự thật, tôi biết Lưu Chinh sẽ không tự sát, dù anh ta phản bội tôi nhưng tôi sẽ không buông tha người đã g--iết anh ta.
C--hết trên giường sao? Trên đường về, tôi không ngừng suy nghĩ, tại sao sau khi c--hết trên giường, t.h.i t.h.ể lại xuất hiện dưới vách đá? Hơn nữa, báo cáo khám nghiệm tử thi của cảnh sát ghi rõ là anh ta c--hết do bị ngã.