[Không sao đâu em yêu, tối mai anh sẽ tăng ca. Mụ phù thủy già đang chăm sóc đứa trẻ, không nên để mụ ta nghi ngờ, anh sẽ ở lại với em.]
[Giá như anh là của em mãi mãi.]
[Em đừng lo, khi nào dự án của anh có tiền, anh sẽ chuyển cho em trước, sau đó anh sẽ ly hôn với mụ phù thủy già ngay lập tức. Mụ ta sẽ không lấy được một xu.]
[Em biết anh yêu em nhất, chồng à, em yêu anh.]
Tôi siết chặt chiếc điện thoại, nhìn cái xác lạnh lẽo bên cạnh, lòng tôi như rơi xuống đáy vực.
Theo lịch sử trò chuyện, vào đêm trước khi người ta phát hiện Lưu Chinh rơi khỏi vách đá, anh ta đã được ả yêu tinh kia mời về nhà.
Cảnh sát đã tìm ra thông tin của người phụ nữ thông qua việc xác thực tên thật. Tên cô ta là Vương Thanh Thanh, hai mươi ba tuổi, là người mẫu. Thảo nào mà cô ta lại có thân hình đẹp như vậy.
Chiều hôm đó, cảnh sát triệu tập cô ta nhưng cô ta vẫn bình tĩnh, khi nhìn thấy tôi, trên mặt cô ta không có chút cảm xúc nào, thậm chí còn nhìn tôi với ánh mắt khinh thường.
"Quả thực anh ấy đã ở cùng tôi vào đêm hôm trước, nhưng anh ấy nói sẽ đến công ty vào sáng sớm. Tôi đang ngủ ở nhà và không biết anh ấy đi leo núi."
Vương Thanh Thanh rất bình tĩnh, như thể người c--hết là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-vi-gai/3630724/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.