Chương trước
Chương sau
Lần này thì Thẩm Tuyết Ninh đã trực tiếp từ chối luôn vì từ trước đến nay cô luôn xem anh là đồng nghiệp của mình không hơn không kém nhưng...

" Không sao! Tôi cho em thời gian để suy nghĩ lại. "

" Tôi cũng không biết vì sao mình lại thích em nhưng khi nhìn thấy em ở bên cạnh người khác khiến tôi cảm thấy rất khó chiu. "

Thầm Tuyết Ninh nhìn anh, người khác mà anh nói là Ngụy Tư Vũ sao?

Hai người kết thúc buổi ăn trong sự ngượng ngùng của một mình cô. Cũng may mắn là khi đến đây cô đã đi xe của mình, nếu không ở cùng một xe thì cô làm sao mà chịu nổi được chứ?

" Dau dลิ่น qua di. "

Khi về tới chung cư của mình, cô không đi lên phòng ngay mà đã ở dưới khuôn viên đi dạo rồi ngồi nhìn các hộ gia đình đang dẫn con mình xuống để đi chơi. Vì thời gian vẫn còn sớm nên có rất nhiều con nít đùa giỡn với nhau.

Thẩm Tuyết Ninh nhìn họ đến ngây người.

Năm nay cô đã bao nhiêu tuổi rồi nhi?

Đã sắp 26 rồi đấy, nhưng cũng chưa từng hẹn hò một lần nào.

Ở đây cũng có khá nhiều cặp đôi, có người bằng tuổi cô, có người hơn, có người nhỏ hơn nhưng họ đã kết hôn và có con rồi.

Còn cô, Thẩm Tuyết Ninh người vừa nhận được hai lời tỏ tình lại chẳng cảm thấy có chút rung động nào cả.

Một người là đàn anh mà cô từng thích, nhưng thú thật là cô vẫn đang suy nghĩ liệu mình có còn thích anh hay không?

Ở tầm tuổi này, chưa từng yêu đương nhưng cô cũng không muốn qua loa, cô muốn một mối quan hệ lâu dài và kết thúc bằng một đám cưới.

Suy nghĩ của cô có hơi già so với lứa tuổi nhỉ?

Còn một người lại là ngôi sao nổi tiếng trong giới thời gian. Ai mà nghĩ được là anh ấy sẽ thích cô chứ?

Thẩm Tuyết Ninh không có tình cảm với anh, cô từ chối nhưng anh kêu cô hãy cho anh thêm thời gian để chứng minh rằng anh thích hợp với cô.



Phiền phức thật, vấn đề là cô không muốn yêu đương cùng một người nổi tiếng.

Nếu bản thân cô cũng nổi tiếng thì không sao. Nhưng cô lại chỉ là một người tầm thường... Sao có thể?

Bản thân cô cũng được khá nhiều người biết đến, từ những người trong ngành đến những người hâm mộ Quân Kiết với Vĩ Mắc.

Chỉ cần nghĩ đến việc bị người khác chỉ trích bảo không xứng với người mình yêu là cô đã cảm thấy sợ hãi rồi.

" Chị..."

Giọng nói quen thuộc vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.

" Sao em lại ở đây?"

Thẩm Tuyết Ninh ngước mặt lên liền nhìn thấy Vĩ Mặc đang đứng trước mặt mình, đều đã che chẳn đầy đủ nhưng lỡ có ai nhìn thấy thì sao?

" Chị vừa đi ăn với Mạc Vân Hạo sao?"

Thầm Tuyết Ninh không nhìn thấy được vẻ mặt của anh vì một nữa khuôn mặt đã bị khẩu trang che mất, nhưng cô có thể nhìn thấy được vành mắt đỏ ửng của anh cùng giọng điệu có hơi nghẹn lại.

"Em... "_ Thẩm Tuyết Ninh không biết nói gì.

Sao có cảm giác như bản thân đi vụng trộm và bị bắt tại trận vậy chứ?

" Anh Ngụy Tư Vũ và anh Mạc Vân Hạo đều thích chị à? "

" Sao... sao em biết?"

" Chị đừng thích họ được không?"

Thẩm Tuyết Ninh cảm thấy Diệt Vĩ Mặc rất gấp gáp, anh gắt gao nắm lấy tay cô

" Chi..."



"Em thích chị, thích từ rất lâu rồi. Từ những lần đầu gặp chị, em đã thích chị rồi. Xin chị đừng thích người khác..."

Thẩm Tuyết Ninh...

Cô gái ấy đã hóa đá, nhưng trái tim đang đập một cách mạnh mẽ.

Cái vận đào hoa chết tiệt gì đây?

Có ai cứu cô không?

"Sao có thể? Chị lớn hơn em như vậy..."_ Tuyết Ninh cười ngượng, cô nên làm gì đây?

"Em không quan trọng, em không sợ điều gì cả. Em chỉ sợ... sợ mất chị mà thôi. "_ Vĩ Mặc nắm tay cô với đôi mắt long lanh.

Thẩm Tuyết Ninh không biết, cái ngày mà Tư Vũ tỏ tình cô thì Vĩ Mặc cũng đã có mặt ở đó. Lúc ấy anh đã rất lo lắng khi mà cô nói cô cần thời gian chứ không phải là một lời từ chối trực tiếp nhưng anh vẫn tỏ ra là bản thân không hế biết điều gì.

Hôm nay, sau buổi làm việc thì anh và Quân Kiệt đã định đến nhà cô chơi nhưng lúc chạy xe lại thấy cô rẽ đi một hướng khác mà không phải là hướng về nhà.

Vì đó là phòng VIP cho nên Vĩ Mặc chỉ còn cách ngồi ở bên ngoài chờ cô. Sau đó lại nhìn thấy cô bước ra và phía sau còn có một bóng dáng quen thuộc. Làm việc chung công ty thì làm sao mà Vĩ Mặc không nhìn ra đó là ai kia chứ?

Diệt Vĩ Mặc đã cảm thấy bản thân mình không thể chờ thêm được nữa, nếu còn chờ đợi thì anh sẽ thật sự mất cô.

Diệt Vĩ Mặc đã từng rất tự tin về bản thân mình.

Anh luôn cố gắng làm tốt, rèn luyện mọi thứ thật tốt. Cho nên khi mới 20 tuổi mà có rất nhiều hậu bối, tiền bối xem anh là thầy của mình.

Nhưng chỉ duy nhất một điều khiến cho anh sợ cô sẽ chê anh còn quá trẻ mà không chấp nhận anh, anh sợ khi nói ra rồi bản thân cô sẽ né tránh anh mất.

"Người đó trông thật quen mắt. '_ Một cô gái đột nhiên lên tiếng thu hút sự chú ý của Tuyết Ninh khi cô đang không biết nên nói gì.

" Có khi nào là diễn viên không? Dáng người cũng thật đẹp đi. "_ Co gái bên cạnh cũng chú ý đến.

"Dáng người này hình như tôi đã nhìn thấy ở đầu rồi... "_ Một cô gái khác lại đang ráng nhớ xem mình đã nhìn thấy anh ở đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.