Thật tuyệt, đúng 8 giờ sáng ngày hôm sau. Thẩm Tuyết Ninh đã đứng trước cửa nhà cuae Vĩ Mặc ra sức nhấn chuông vì điện thì chẳng ai thèm nghe máy cả..
Thẩm Tuyết Ninh cứ đứng đó, tưởng chừng chuông cửa sắp bị cô nhấn cho văng ra luôn rồi thì đã có người mở cửa.
" Chị...? "
Diệt Vĩ Mặc đang ngủ ngon lành thì bị tiếng chuông làm cho ồn ào mà tỉnh dậy. Nhưng anh lười biếng chỉ muốn nằm ngủ mà thôi, chân đạp đạp Lâm Nguyên.
" Có ai kìa, ra mở cửa đi. "
Nhưng tên trợ lý nào lại ngủ như chết vậy, không nhúc nhích một tí nào luôn ấy chứ. Diệt Vĩ Mặc với lấy cái gối đè trên đầu mình nhưng cũng không xi nhê gì cả.
" Chết tiệt! "
Không nhịn được mà chửi thề một tiếng rồi hậm hực đi ra mở cửa, anh thề là sẽ mắng người nào dám làm phiền giấc ngủ của anh. Thế nhưng... người trước mặt làm sao anh dám mắng đây?
" Chị...? "
Thẩm Tuyết Ninh nhìn dáng vẻ của Vĩ Mặc, không nghĩ nhiều mà đẩy anh trở ngược vào trong nhà nhanh tay đóng cửa lại. Cái dáng vẻ đầu bù tóc rối cộng thêm quần áo sộc sệch không ngay ngắn này nếu bị người khác chụp được thì biết thế nào chứ?
Diệt Vĩ Mặc bất ngờ vì sự xuất hiện của cô lại bị hành động của cô làm cho bất ngờ, ngơ ngác không hiểu gì. Ngay lúc mở cửa ra nhìn thấy cô thì anh tỉnh cả ngủ luôn rồi nhưng vẫn không thể nào load kịp tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-tiet-ban-than-cua-em-trai-yeu-toi-sao-/3624744/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.