Cô khẽ nhìn xung quanh, một căn phòng trắng xoá không gian xung quanh chỉ có bốn bức tường...
Nhíu mày, cô khẽ gọi:
"Ai đó? Có ai đó không?" đáp lại là tiếng vọng của bản thân.
"A Huân anh nhìn xem hoa đã nở rồi này."
Khung cảnh xung quanh bỗng thay đổi, một cái kiều tiếu nữ sinh mặt mày như hoạ nụ cười vui sướng nhìn người con trai sau lưng mình.
"Ân, vì nó gặp thấy tiểu Tuyết tới nên phải nở chứ." người con trai ôn nhu tràn đầy sủng nịch đáp lại.
"Anh thật là." cô gái quở trách, nhưng giọng tràn đầy hạnh phúc.
Có lẽ họ là một cặp tình lữ ngọt ngào .
Cô mở mắt nhìn theo, chỉ thấy bóng dáng người đó mờ ảo, dù cô cố thế nào cũng nhìn không ra gương mặt đó.
Muốn tiến lên nhìn rõ thân thể lại cứng đờ chỉ có thể đứng xem.
Cảnh lại chuyển đổi, lúc này, nữ sinh kiều tiếu kia mặt mày chi gian đau thương quỳ xuống đất ôm ngực khóc nức nở, miệng liên tục gọi tên ai đó:
"Huân...huân...em nhớ anh..."
Cô nhìn thấy Từ xa phía sau những tán cây lớn một người bóng dáng ẩn trong tối nhìn lấy cô gái, trái tim không hiểu chợt co thắt. Là Đồng cảm thương hại sao?
Cảnh lại chuyển đổi, nữ sinh như thay đổi thành người khác, từ một cô gái ái cười, tràn đầy hạnh phúc bỗng biến thành một cô gái mặt mày chi gian sắc lạnh cùng kiêu căng, không kiêng nể ai, gặp người nào yêu người nấy như thể tâm cũng đã chết rồi.
Cô đứng đó, nhìn cảnh thay đổi cứ thế nhìn nữ sinh gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-tam/992276/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.