Tiếp nhận cuộc gọi, cô để sát vào tai, thử dò hỏi:
"Ai bên đó?"
[...]
Đáp lại cô là sự im ắng cùng tiếng hít thở trầm thấp, trái tim lạnh băng nhiều năm bất tri bất giác nhảy lên.
Cố gắng điều chỉnh giọng mình, cô hỏi lần nữa: " Kẻ nào? Mau trả lời tôi?"
[...] tiếng hít thở trầm thấp mang theo sự áp lực nặng nề đến nổi cô có thể cảm nhận được.
Tay bất tri bất giác run lên, cô khẽ gọi : " là anh đúng không? "
[...] sự im lặng kia như phủ nhận cũng như khẳng định.
"Mộ Tử Huân!! Là anh đúng không? " sự bình tĩnh thường ngày biến mất , cô bỗng run giọng gọi lên. Khiến Hứa Khinh Tư và Kiều Thi Hàm cạnh giường giật mình nhìn sang cô.
Thấy mình bỗng kích động quá đà, Tuyết Mạn giật mình, cô tại sao lại kích động như vậy? Rõ ràng đây không phải là cô!
" Không sao." khẽ nói với hai người họ. Rồi cầm điện thoại ra ngoài, đến chỗ vắng người cô nói : " nếu không đáp vậy tôi ngắt"
[...Tiểu Tuyết.] giọng bên kia khàn khàn lạnh lẽo nhưng gọi tên cô đầy sự ôn nhu và cách gọi thân mật đó, chỉ có hắn mới gọi cô như vậy cũng chỉ có hắn mới khiến cho sự yên bình của cô lần nữa sắp bị tan vỡ,tay cô siết chặt lại cố gắng bình ổn sự dao động trong tim.
"Nếu đã biến mất thì đừng xuất hiện." đúng vậy, đừng khiến cô rung động lần nữa.
Lần nữa? Sao cô dùng từ này nhỉ?
[Tiểu tuyết, nghe anh nói, anh không muốn làm điều đó...] hắn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-tam/992269/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.