"Khụ...haizz ~ mệt quá ~" hứa Khinh Tư thở hồng hộc ngồi trên một tảng đá trên núi.
Cô không mặn không nhạt nhìn cô ta rồi liếc sang cái balo có thể chứa cả cô ta vào mà Hứa Khinh tư nhận được ánh mắt cô liền liếc sang chỗ khác nói:
"Tôi mang ít lắm rồi."
Kiều Tuyết Mạn thật sự cạn lời với cô ta. Kiều Thi Hàm bên cạnh khẽ cười.
Mà lúc này, bỗng nhiên Lục Thiên Trạch đi về phía cô. Nhìn cô thật sâu đến nỗi tưởng chừng hắn muốn ăn cô thì lạnh nhạt mở miệng:
"Tiêủ Mạn, chúng ta nói chuyện?"
Tiểu Mạn? Cô với hắn thân vậy khi nào thế? Gọi thuận miệng dễ nghe thế hả?
Ép sự nghi hoặc trong lòng xuống cô nhìn hắn rồi nói:
"Được" cô và hắn cần nói chuyện để xác định mọi chuyện đang diễn ra trong thời gian này.
Mà bên cạnh, Hứa Khinh Tư cùng Kiều Thi Hàm liếc nhìn nhau thấy sự kinh ngạc lo lắng trong mắt đối phương. Hứa Khinh tư kinh ngạc vì cô đồng ý còn Kiều Thi Hàm lo lắng sợ cô sẽ thích hắn.
Hoắc Ngạo Luân nhìn hắn, mày không dấu vết khẽ câu lại. Không biết đang suy tính điều gì.
>>>>>>>>>>>>>>
<<<<<<<<<<<<<<
Kiều tuyết Mạn tay chắp trước ngực. Mắt buông xuống dựa vào thân cây lạnh nhạt hỏi hắn:
"Chuyện gì?"
Chỉ thấy Lục Thiên Trạch ánh mắt sâu thẳm, thâm thúy nhìn cô như thể muốn xem trong đáy lòng cô vậy. Mà cô cũng khẽ nheo mắt nhìn hắn.
Tên này...? Ánh mắt đó...?
Không biết nghĩ đến cái gì. Mắt cô chợt loé sáng. Mà ngay lúc tưởng chừng hai người anh nhìn tôi, tôi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-tam/992255/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.