Tôi ngậm miệng im lặng, lâu sau mẹ tôi mới xích lại gần: Mẹ nóinãy giờ có làm mày tỉnh ngộ không? Sao im lặng lâu thế hả?.
Tôi nhìn chằm chằm mẹ bằng ánh mắt hiểu hết rồi: Cuối cùng concũng hiểu rồi, hóa ra con như ngày hôm nay đều tại mẹ gây nên.
Hậm hực: Mẹ không chọn bố tốt cho con! , di truyền cho con cáigene như thế này.
Bốp! , mẹ tôi đập một phát lên ngực tôi, nhướn mày: Trách mẹ à?Sao không nói thân mày không có được tinh hoa của mẹ mà lại thôtạp như gương bố màyhả! .
Tôi lại ỉu xìu, thở dài: Trừ việc đột biến gene thì có lẽ con chỉ cóthể như thế này thôi, mẹ, mẹ nói coi giờ con nên làm gì bây giờ? .
Giờ bạn trai, việc làm, hai thứ tôi đều chẳng có.
Mẹ tôi rút khăn ra lau tay, thản nhiên đáp: Nếu đã về rồi thì cũngđừngnghĩ được như trước đây nữa. Mai bảo bố mày coi giờ có việcgì không,tiện thể buổi chiều đi xem mặt luôn .
Chiều mai đi xem mặt? Đúng là tiện thật đấy Không ngờ mẹ tôi cũng chẳng phảilà người chỉ thuận miệng nói thế,lôi ngay từ trong túi áo ra một xấpảnh, bắt tôi chọn. Đêm khuya, haimẹ con ngồi xếp bằng trên giường chọntrai. Nhưng nhìn kiểu gìcũng không thấy ai thuận mắt, người không caobằng Tống TửNgôn, người mắt không to bằng Tống Tử Ngôn, người mũikhôngthẳng như Tống Tử Ngôn, người cười không gian như Tống TửNgôn Xemqua xem lại cũng chẳng chọn được ai, cuối cùng mẹ tôi cũngkhông chịunổi, dúi đầu tôi một cái: Chọn một thằng rể tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-sap-bay-roi/2726143/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.