Tôi cúi đầu nhìn mới phát hiện, đươnglúc mình tập trung suy nghĩ,cả hai chúng tôi đã ăn xong rồi. Theo thóiquen cùng ăn cơm duynhất xưa nay của hai đứa, đã ăn xong rồi thì trở vềphòng làm việc.
Thấy Tóc Vàng đã đứng dậy, tô i vội vàng đưa tay kéo lại: Chờ mộtlát!! .
Cậu nhóc quay đầu lại: Gì đó? .
Tôi bí quá nói bừa: Tôi còn chưa ăn no, muốn ăn thêm một suấtnữa. Rất nhanh, Tóc Vàng đã bưng thêm một đĩa cơm đầy ụ tới.
Tôi vừa giả vờ ăn, vừa lơ đãng hỏi: Tóc à, Tiểu Triển này, bìnhthường tổng giám đốc đối xử với cậu thế nào? .
Cậu ta suy nghĩ một lát rồi nói: Trong công ty, anh ấy với cô là haingườiđối xử với tôi tốt nhất. Không biết có phải là chột dạ hay không, timtôi khẽ rung lên mộtcái. Thực ra từ lúc vào công ty, trừ Tống Tử Ngônra, tôi chỉ qua lạivới cậu là nhiều nhất, nhất là lúc tôi còn lơ ngơchưa quen, cậu vàbăng vệ sinh tỷ tỷ là hai ngọn lửa trong đêm đông, rừng rực cháysáng. Nhưng đến tôi là điển hình của có dị tính, không nhântínhcũng phải lắc đầu cảm thán thế sự vô thường: Đã s inh Khanh, saocòn s inh Tóc!Không dám nhìn gương mặt đáng yêu đầy vẻ tin tưởng trongsángcủa cậu, tôi chúi đầu vào đĩa cơm, nhân thể ngồi hối tiếc, mìnhthựcsự không có khả năng bẩm sinh làm người ác Đương lúc oán thán, cảđĩa cơm lại vào bụng, Tóc Vàng đưa qua mộtcốc sô-đa: Ăn nhanh quá đó,uống nước đi .
Cứ chăm sóc cẩn thận chu đáo thế, tôi càng không dám nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-sap-bay-roi/2726133/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.