Tống Tử Ngôn gật đầu: “Được, nhưng số ngày bỏ việc không lý do sẽ trừ vào tiền thưởng.”
…Ý muốn được đạp hắn trong lòng càng lúc càng mãnh liệt…
Hắn lại còn ân cần chỉ bảo: “Tuy em là học trò cưng của tôi, nhưng cũngkhông thể ỷ vào mối quan hệ giữa chúng ta được, sẽ làm tổn hại tới quyđịnh của công ty, hiểu chưa?”
…Trời ơi, tôi không đạp được hắn thì ông đạp chết tôi đi, đạp chết tươi ngay đi!!
Mãi tới khi Tống Tử Ngôn đắc ý thỏa mãn ra về thì tôi mới được kéo lê cáithân tàn quay lại phòng, đổ sập xuống giường tu dưỡng lại thể xác vàtinh thần.
Tiêu Tuyết mang bộ mặt hóng hớt chạy qua: “Tống Tử Ngôn tìm mày làm gì đó?”
Tôi nâng mắt lên: “Nếu nói lão ấy vì muốn dặn dò công việc ngày mai mà tới tìm tao thì mày có tin không?”
Tiêu Tuyết hừ mũi một cái.
Tôi không muốn gạt nó, hơn nữa cứ giữ những chuyện mệt mỏi phiền muộn này ở trong lòng thì sớm sẽ bị nghẹn chết mất, tôi thêm mắm dặm muối, đem hết sự tình kể cho nó nghe, đương nhiên là phải giấu biến đi cái đoạn tôisay tới mức lột đồ hắn ta. Nói tới lúc miệng lưỡi khô queo, tôi giươngđôi mắt nhìn nó đầy mong chờ, chờ nó sẽ dâng lên thù hận với tôi, dùngthứ ngôn ngữ dân tộc bác đại tinh thâm ân cần thăm hỏi hết lượt tổ tiênnhà Tống Tử Ngôn.
Đương nhiên là câu chuyện có hiệu quả rất rõ ràng, Tiêu Tuyết sửng sốt một lát rồi chồm qua bóp cổ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-sap-bay-roi/2726101/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.