🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bước ngoặt



Có lẽ nhìn cái mặt tôi đơ đơ ngơ ngơ lắm rồi, Tống Tử Ngôn mới móc từ trong túi quần ra thứ gì đó đưa cho: “Cho cô.”



Tôi vừa nhìn một cái đã giật cả mình, đây không phải là viên đá màu lục lúc nãy mình để ý sao? Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, tôi nghingờ hỏi lại: “Đây là…tặng em ạ?”



Hắn nâng cổ tay phải lên: “Có qua có lại, tôi là loại sếp chuyên chiếm đoạt tài sản nhân viên chắc?”



… Tôi liếc mắt nhìn cái áo sơ mi trên người hắn, quyết định không trảlời. Nhưng sếp ơi, đúng là trông anh rất tuyệt vời, rất xuất sắc, rấtnhã nhặn, rất trí thức, rất quý hiếm, nhưng lại đi đeo cái đồng hồ hơitrẻ con, hơi buồn cười, hơi tầm thường, hơi rẻ tiền này, làm người tanhìn vào cũng thấy 囧囧 lắm.



Nhưng trong lòng tôi cũng thấy cảm kích lắm, cái này giống như một người ngày nào cũng được ăn thịt cá ê hề, thỉnh thoảng ăn rau thì cứ nghĩ mình bịngược đãi. Còn Tống Tử Ngôn, ngày nào cũng bắt tôi ăn rễ cỏ vỏ cây, chỉthỉnh thoảng mới vứt cho mấy cọng rau chân vịt đã đủ làm tôi cảm độngrớt nước mắt rồi.



Sung sướng cất viên đá nhỏ đi, tôi nói:” Tổng giám đốc, em mời anh ăn cơm nhé.”



Nói là ăn cơm, nhưng thực ra là ăn đồ nướng ở một quán ven đường.



Bụng tôi sôi ùng ục từ đầu tối, nên giờ có ăn như rồng cuốn, mồm đầy thịtnướng, tay dính đấy mỡ, dáng ăn xấu khó đỡ như thế này là có thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-sap-bay-roi/2726086/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chết! Sập Bẫy Rồi
Chương 34
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.