Tiệm vải Lâu thị đột nhiên đóng cửa, tiểu thư nhà họ Lâu gấp rút từ tiền trang chạy về để xử lý công việc. Chẳng mấy chốc người làm bàn ra tán vào nhiều vô kể, họ tò mò đứng trước cửa thư phòng của Lâu Vĩnh Nhu để nghe ngóng tin tức.
Vừa rồi họ đã trông thấy Lâu Vĩnh Ninh đi cùng Lý tiên sinh và Lý Tuấn, sắc mặt của ba người họ rất khác biệt tạo nên bức tranh sinh động. Lâu công tử cười nhẹ nhàng phong thái ung dung, Lý tiên sinh mặt mày tối sầm như giẫm phải phân, Lý Tuấn không dám ngẩng đầu bộ dạng hèn nhát có vẻ đã gây ra sai lầm nghiêm trọng nào đó.
Vừa bước lên lầu, nhị công tử đã lập tức sai Lâm Tiền đóng cửa tiệm, Đào Đào hì hục đến báo tin cho đại tiểu thư. Mọi việc diễn ra chậm rãi càng khiến bầu không khí trong phòng ngột ngạt căng thẳng hơn.
Lý Tuấn quỳ ở dưới đất, đối diện với Lâu Vĩnh Ninh ngồi sau bàn sách. Còn Lý tiên sinh đứng bên cạnh cầm từng cuốn sổ sách chi tiêu lên xem, cứ lật trang này đến trang kia thì sắc mặt Lý Văn Học càng u ám khó tả hơn.
Lâu Vĩnh Nhu thở dài thất vọng, ánh mắt dời đi không thể nhìn Lý Tuấn thêm chút nào nữa, nàng hỏi: "Tại sao trưởng quầy lại làm như vậy?"
"Tiểu thư..."
"Ta không ngờ rằng trưởng quầy có thể..."
"..."
Lâu Vĩnh Nhu cụp mắt xuống chẳng thể nói thêm lời nào. Quả nhiên những gì đệ đệ nàng cảnh báo từ trước không hề sai, nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-nhung-khong-chet/2506413/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.