Mặc kệ làm như thế nào, đều vẫn là làm tổn thương cô sao?
Không thể yêu cô, lại không thể không yêu cô, anh nên làm cái gì bây giờ?
Xúc động đang muốn đem cô ôm vào trong lòng, cửa thang lầu đột nhiên bị đẩy ra, Giang thư ký cùng nhân viên cuẩn bị cho công việc kết hôn đang lo lắng đi vào.
"Tổng giám đốc, đã đến giờ, nên đi thôi……" Giang thư ký nhìn thời gian, gấp giọng thúc giục, cũng chỉ trích liếc mắt nhìn Đồng Húc Hòa một cái.
Đường Tắc An ngẩn ra, khuôn mặt tuấn tú nhăn lại, buông cô ra.
Đã không có đường lui, anh không thể lại nghĩ nhiều, chỉ có thể nói cho chính mình, làm như vậy là đứng, đúng……
"Giang thư ký, đưa Húc Hòa trở về." Anh ra mệnh lệnh.
Đồng Húc Hòa thân mình run rẩy một chút, cô biết, tình yêu của cô, phải dừng ở đây.
Đường Tắc An đã quyết định ra khỏi cuộc sống của cô, sẽ không quay đầu.
"Vâng." Giang thư ký hướng sang Đồng Húc Hòa, lãnh đạm nói:"Đồng tiểu thư, mời."
"Không cần, tôi tự mình trở về được." Cô hít một hơi, thẳng lưng, không muốn làm cho chính mình thoạt nhìn giống như người ăn xin đáng thương, tình yêu của cô, cho dù không có kết quả, cũng không thể mất đi tôn nghiêm.
Dứt lời, không đợi Đường Tắc An đáp lại, cô đã đẩy cửa lao ra ngoài thang lầu.
Đường Tắc An theo bản năng bước ra từng bước, lại dừng lại.
"Tổng giám đốc……" Giang thư ký quay đầu hỏi, lại phát hiện sắc mặt anh kịch liệt đau đớn giống như vừa mất đi thứ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-the-yeu/1526530/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.