Editor: Bảo Hà 
Đan Đan nấu một nồi cháo xương sườn, cô không thích ăn mì, Hứa Lương Châu cũng không thích. 
Tủ lạnh cũng không đến mức trống rỗng, chắc Hứa Lương Châu đã kêu người bỏ nguyên liệu vào, nhưng đồ dung nhà bếp lại mới tinh. 
Đan Đan múc một chén cháo nóng hầm hập, xoay người đặt lên bàn ăn, liếc mắt một cái đã thấy người đứng dựa vào khung cửa, cô hơi kinh ngạc, "Về sớm vậy sao?" 
Hứa Lương Châu không trả lời, tiến lên kéo ghế ngồi đối diện, chống cằm, nhìn chằm chằm chén cháo trước mặt, liếm liếm khóe miệng, "Tớ cũng đói bụng." 
Đan Đan múc một muỗng, cúi đầu thổi thổi, "Trong phòng bếp còn đó, tự mình lấy đi." 
Hứa Lương Châu lắc đầu, một ngụm từ chối, "Tớ không cần, vậy tớ ăn của cậu." 
Đan Đan tức giận, cũng không thèm ngẩng đầu, "Cậu cứ đói chết đi." 
Hứa Lương Châu duỗi tay, nhanh chóng đoạt chén cháo của cô, sau đó dùng đôi tay che chở, "Đây là của tớ." 
Đan Đan trừng hắn một cái, cái muỗng còn đang ở giữa không trung, "Ấu trĩ." 
Nếu cô còn cùng hắn so đo, coi như cả đêm nay sẽ phải chơi trò cướp qua cướp lại. 
Hai người xem như ăn xong cơm chiều, Đan Đan thu thập chén đũa, Hứa Lương Châu không cho cô rửa, không cho chính là không cho. 
Điều này, thật ra chưa từng thay đổi, hắn không thích cô chạm vào những công việc vụn vặt này. 
Đan Đan cũng không muốn phải làm, lại không phải làm bảo mẫu, cô cũng được thanh nhàn. 
Hứa Lương Châu ôm cô, đem người ấn ở trên sô pha, mở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-buong-tha-nguoi/1083543/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.