Hứa Lương Châu lớn lên rất đẹp, Đan Đan chưa từng phủ nhận điểm này, đôi mắt thâm sâu như nước biển xanh thẳm, như vĩnh viễn nhìn không thấy đáy, lại như có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu.
Nói gọn lại, hắn là một người vừa cực đoan vừa phức tạp.
Đan Đan tiến lên, nhón mũi chân cầm lấy vòi phun treo ở trên vách tường xuống, dùng tay thử độ ấm, vừa vặn, nước chảy trên sợi tóc mềm nhẹ, lại đổ dầu gội lên, đánh ra rất nhiều bọt.
Cô rửa tay sạch sẽ, nửa ngồi xổm, cặp mắt thủy linh linh cùng hắn nhìn thẳng, khóe mắt hắn hơi nhếch lên, xem kĩ hai tròng mắt hắn, cũng là đẹp đến không tưởng được, đặc biệt có thể câu nhân, làm người không thể dời mắt.
Đan Đan cười một chút, mềm nhẹ phun ra hai chữ, "tạm biệt."
Nói xong, cô quay đầu ra khỏi cửa hiệu cắt tóc.
Đan Đan đi xa, mới thật sự vui vẻ, cũng coi như hòa nhau một ván.
Hứa Lương Châu không có khả năng đuổi theo ra đến đây, với một đầu bọt biển.
Quá sung sướng.
Ngày 24 tháng 6, 10 giờ sáng là có thể tra điểm thi đại học.
Đan mẹ trở về nông thôn ở với bà ngoại giải sầu, Đan Đan một người ở nhà, mẹ không cho cô đi theo.
Đan Đan ngồi trước máy tính, hít sâu, mới nhập mã thí sinh, ấn xác nhận, sau đó nhảy ra thành tích của cô.
623điểm.
Thành tích tốt hơn dự đoán của mọi người, so với đời trước còn tốt một chút, cô cẩn thận nhìn một lần, toán học thế nhưng được 130.
Đan Đan cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-buong-tha-nguoi/1083535/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.