Đan Đan thật sự nghi vấn có phải Hứa Lương Châu đã xem qua bài thi trước không, bởi vì đề của hắn thật sự là quá chuẩn. 
Sau khi thi xong bốn môn, toán học ngược lại là nhẹ nhàng nhất. 
5 giờ chiều, thời điểm thi tiếng Anh xong, mọi người trên mặt đều là thần sắc nhẹ nhàng, dù đây không phải là lần đầu Đan Đan thi đại học, nhưng cảm giác thành tựu một chút đều không ít. 
Cô vì một năm này mà phấn đấu, bất cứ lúc nào nói đến cũng tràn đầy tự hào. 
Nhân sinh của cô, có lẽ mới vừa bắt đầu. 
Tây Tử bỗng nhiên xuất hiện phía sau cô, trên mặt là nụ cười sung sướng, duỗi eo, "Cuối cùng được giải phóng." 
Đan Đan cũng cười, "Còn phải chờ hai tuần, sau khi có thành tích mới xem như thật sự giải phóng." 
Tây Tử vỗ vỗ vai cô, "An tâm đi, trời sẽ không bạc đãi kẻ cần cù, không sợ." 
"Ừ, tôi cũng cảm thấy thế." 
Một phần nỗ lực, một phần thu hoạch, lời nói tuy cũ kỹ, nhưng lại là lời nói thật. 
Hai người đi đến văn phòng lấy sách vở, một đường lắc lư đi trên con đường đầy cây xanh, ánh nắng vàng chiếu vào khuôn mặt trẻ của các thiếu niên thiếu nữ, tinh thần phấn chấn bồng bột. 
Tây Tử vì còn muốn đến nhà Tống Thành một chuyến, vì thế liền cùng Đan Đan tiện đường, cô hỏi: "Đan Đan, được nghỉ thì cậu làm cái gì?" 
Nghỉ ba tháng, cũng đủ dài. 
Nhưng cũng là thứ cầu không được. 
Đan Đan nghiêm túc tự hỏi một phen, "Không biết, nhưng tôi không muốn ở nhà ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-buong-tha-nguoi/1083533/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.