Đan Đan thật vất vả mới nuốt xuống hết sữa bò trong miệng, "Khụ khụ."
"Cũng không biết đó là con gái nhà ai, thật là, không thấy rõ."
Đan Đan vô cùng may mắn Hứa Lương Châu dùng quần áo che khuất mặt cô, bằng không mẹ đánh chết cô là nhẹ, bộ dáng lòng đầy căm phẫn, không biết có thể trực tiếp ném cô vào hố phân!
Đan Đan đẩy mẹ ra phòng, "Mẹ đi nghỉ ngơi đi, con muốn làm bài tập."
Cô sợ hãi mẹ còn ở nơi này, cô sẽ nhịn không được toát mồ hôi.
Hứa Lương Châu hẳn là lương tâm xuất hiện, biết sắp thi đại học, cũng không làm ra chuyện xấu làm phiền Đan Đan.
Chỉ là mỗi sáng sớm hắn dừng xe đạp đầu ngõ, chờ cô đi ngang qua, liều mạng ấn chuông xe đuổi theo, ban đầu Hứa Lương Châu muốn cô ngồi xe hắn chở đi học, bị Tống Thành mắng câu não tàn mới bỏ qua.
Mẹ người ta đi làm trên cùng một con đường, tỷ lệ gặp phải rất lớn.
Cứ như vậy lại qua một tuần.
Trước khi thi đại học một ngày, trường học nghỉ.
Tây Tử hẹn Đan Đan ra ngoài, nói là phải thả lỏng một chút, mua vài thứ văn phòng phẩm và đồ ăn vặt, chờ cô tới nơi hẹn, mới phát hiện Hứa Lương Châu và Tống Thành cũng đi theo.
Tây Tử đề nghị đến trung tâm thành phố đi dạo, hai nam sinh không ý kiến, Đan Đan cũng không tiện mở miệng nói không đi.
Tống Thành chở Tây Tử, đến nỗi Đan Đan tự nhiên là ngồi sau xe Hứa Lương Châu.
Bầu trời xanh thẳm, không khí tươi mát, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-buong-tha-nguoi/1083529/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.