Thứ hai, Hứa Lương Châu mang quả đầu bảy màu rực rỡ đi học, trước cổng trường bị người khác cản lại, giám thị sống chết không cho hắn vào trường, một hai phải bắt hắn về nhuộm lại tóc. 
Hứa Lương Châu bèn cố ý đứng ngay giữa cổng trường, học sinh đi qua đều nhìn chằm chằm hắn, trước kia nhìn gương mặt đẹp của hắn, giờ là nhìn tóc của hắn. 
Sau khi cảm thấy đã chọc tức được giám thị, Hứa Lương Châu mới đủng đỉnh đến cửa sau của trường, trèo tường đi vào. 
Trời đất chứng giám, đây là lần đầu hắn muốn đi học nhanh chóng như vậy, chủ yếu là hắn muốn cho Đan Đan nhìn vẻ đẹp trai kiểu mới của mình! 
Hứa Lương Châu vừa bước vào trong, tiếng chuông của tiết tự học cũng vừa vặn reo. 
Tiếng đọc sách lanh lảnh ngay lúc hắn xuất hiện thì im bặt, phòng học nháy mắt trở nên yên tĩnh. 
Tây Tử chọc chọc Đan Đan, cố nén cười, thấp giọng nói: "Đan Đan mau ngẩng đầu nhìn xem." 
Đan Đan vừa uống nước, vừa quay đầu lại. 
"Phì.." Tất cả nước trong miệng cô đều bị phun ra, lúc sau mới nghe thấy tiếng cười trong trẻo của một mình cô. 
Cô buồn cười muốn chết. 
Hứa Lương Châu có phải bị bệnh hay không, làm một đầu cầu vồng là vì cớ gì? 
Cô đang cười thì phát hiện chuyện lạ, đó chính là quá yên tĩnh.. 
Cô lập tức ngừng cười, rút khăn giấy lau bàn bị nước làm ướt. 
Miệng Hứa Lương Châu cong lên khiến người khác sợ hãi, áo khoác vắt trên vai, khi đi đến trước bàn học của Đan Đan hắn ngừng lại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chet-cung-khong-buong-tha-nguoi/1083515/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.