Chuyện đụng phải giáo chủ vào đêm thành hôn ở sau hậu viện Tạ thiếu gia đương nhiên còn nhớ, nhưng giờ phút này y không tiện nhiều lời trước mặt Tạ lão gia.
Tạ thiếu gia ngồi xổm xuống trấn an Tạ lão gia: “Cha à đừng hoảng, con đến tửu lâu tìm xem sao, có lẽ khi không quên ở đó cũng nên.”
Tạ lão gia không còn gì để lưu luyến nữa gật gật, trên đầu lại bay xuống hai sợi tóc trơ trọi.
Tạ thiếu gia đưa giáo chủ đến y quán trước sau đó một mình về tửu lưu kiếm bát vàng.
Trước khi chia tay, giáo chủ hỏi Tạ thiếu gia: “Nếu thật sự không tìm được cái bát này nữa sẽ có hậu quả gì?”
Thần sắc Tạ thiếu gia nghiêm trọng, khàn khàn nói: “Đây là bát Hoàng đế ngự ban, Hoàng đế không phát hiện thì không sao, nếu phát hiện, thì đó chính là tội lớn mất đầu.”
Giáo chủ hít vào một hơi khí lạnh.
Lúc giáo chủ đến y quán thì cửa tiệm đã mở rồi, tả hữu hộ pháp đứng ngoài cửa ra vào phát tờ rơi, ở giữa còn có Hà sư đệ đang đứng.
“Sao đệ lại ở đây?” Giáo chủ hỏi.
Sư đệ cười hì hì: “Từ nay ta tính là ngày nào cũng sẽ đến tôi luyện kỹ nghệ ở chỗ sư huynh.”
Giáo chủ phiền muộn, “Y quán Chính Vinh không cần buôn bán sao?”
“Y quán Chính Vinh là Hồng gia mở mà, đương nhiên sẽ còn đại phu khác ở đó, sư huynh chớ cần lo lắng.”
Thế là giáo chủ cho hắn ở lại.
Hà sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chenh-venh/2036646/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.