25.
Mạnh Tân "chen chân" vào mối quan hệ giữa hắn và Trần Ôn Tầm.
Liêu Thâm cố xác định tính chất của vấn đề này.
Thật ra hắn biết rõ quan hệ giữa mình và Trần Ôn Tầm đã rạn nứt từ lâu, chẳng thể trách ai được.
Dù không có Mạnh Tân thì chuyến du lịch này cũng sẽ đặt dấu chấm hết cho tình yêu của họ.
Trong lòng hắn bực bội mà không biết trút vào đâu.
26.
"Hễ được ăn ngon thì lại muốn cười!" Giọng Mạnh Tân khiến hắn tỉnh táo lại sau lúc bực bội, hắn ngước mắt nhìn thiếu niên đối diện, cậu cong mắt cười với hắn rồi nói, "Lúc ăn cơm một là không được nhăn nhó, hai là không được lơ đễnh!"
Mạnh Tân rất xem trọng một ngày ba bữa, việc ăn uống khiến cậu hết sức vui vẻ.
Hình như cậu chưa bao giờ có cảm xúc tiêu cực nào cả.
Trần Ôn Tầm liếc nhìn cậu, vừa cười vừa dán mắt vào Mạnh Tân.
Liêu Thâm nghĩ: Nhưng vừa ăn vừa cười nhìn ngốc muốn chết.
Hắn cắn bánh bao Mạnh Tân đẩy sang, nước thịt đậm đà tràn khắp mặt lưỡi, độ chín vừa đủ, sau khi nuốt xuống trong miệng vẫn còn đọng lại mùi nước thịt thơm lừng. Nãy giờ hắn mải nghĩ về cảnh mình thấy sáng nay nên không tập trung thưởng thức bữa sáng.
Bắt gặp ánh mắt háo hức của Mạnh Tân, khóe miệng Liêu Thâm giật giật, miễn cưỡng nở nụ cười.
27.
Trần Ôn Tầm rất thông minh.
Trước kia Liêu Thâm thích người học giỏi, luôn ước ao và si
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chen-chan/3725658/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.