Buổi sáng chín giờ bốn mươi phút.
Diêu Nhật Hiên biết mình đến muộn, cậu không phải cố ý, bởi vì cậu là có lý do!
Đều do đầu heo kia! Hại cậu không thể đón xe kịp, lại tiếc tiền đi xe taxi, đành phải chờ đến chuyến sau mới đi làm.
Đứng dưới tòa cao ốc Vinh Huy cao đến sáu mươi sáu tầng, nhìn lên biểu tượng hình người to lớn ngân bạch cùng trạm lam giao nhau, Diêu Nhật Hiên giơ ngón tay giữa lên thấp giọng mắng.
“Vương bát đản! Lão tử mặc kệ ! Nhìn ngươi ngon lắm sao?” Hắn dùng lực vung nắm đấm thoạt nhìn cũng chẳng có tý lực uy hiếp nào lên, rồi mới ngẩng đầu đi vào.
Sau khi vị đại ca bảo vệ tận chức tận trách kiểm tra qua công bài mới yên tâm để cho một cậu con trai trẻ tuổi thoạt nhìn thần sắc không tốt lắm tiến vào.
Trong lòng còn đang suy nghĩ, sau khi sinh con cũng thật sự là lười, ngủ thẳng bây giờ mới đi làm, tuyệt không hiểu được quý trọng!
Phải biết rằng, tập đoàn Vinh Huy tuy rằng không phải là tập đoàn tài chính số một số hai gì nhưng cũng coi như là xí nghiệp nổi danh. Công ty rất chú trọng đến công tác phúc lợi, ngay cả mấy năm trước xảy ra khủng hoảng tài chính nghiêm trọng đến vậy, công ty cũng phi thường nhân tính không có cắt giảm nhân số, mà là đề nghị toàn bộ nhân viên chấp nhận cắt lương, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn. Lúc đó chuyện này đã cảm động vô số người, không một lời dị nghị được thông qua, còn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/68900/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.