Này, thật sự là con trai lớn khó lưu a!
Nhìn người ta song song đối đối, vẻ ghen tị lẫn hâm mộ hiện ra rõ! Cũng muốn bản thân tìm được ý trung nhân.
Đều là người từng trải, Kì An Tu không thể nào không rõ tâm tư của con mình. Nhưng mà thân làm chủ gia đình, đương nhiên vẫn là lo lắng cho đứa nhỏ hơn,“Vậy ngày mai nhà chúng ta cũng nướng thịt được không ? Ngoan nào, nghe lời, ở nhà thêm một bữa nữa hẵng đi học.”.
Kì Hạnh Chi lộ rõ vẻ xem thường, miệng cong lên đến độ có thể treo được cả cái chai, không đáp một tiếng liền trở về phòng .
Một cái tin nhắn được gửi đi,“Thầy, ngày mai em không đến được.” Cùng với một cái mặt nhăn nhó.
“Vì sao?”.
“Mai em trai em về! Cha bắt em ở nhà.”.
“Nga…… Vậy được rồi, cuối tuần cả nhà đoàn tụ cũng đúng, vậy ngày hôm sau gặp lại!”
Mục Sam không khỏi thất vọng, vốn tràn ngập nhiệt tình, hưng trí bừng bừng lập kế hoạch bỗng nhiên tất cả tan thành bọt nước, dù có làm gì cũng không lên tinh thần nổi.
Ai! Xem ra cuối tuần này lại là một mình cô đơn bóng chiếc nữa rồi.
Ôm lấy chú gấu cũ kỹ ở đầu giường của Kì Hạnh Chi, Mục Sam lại một lần nữa cảm nhận được, cảm giác cô độc một mình có bao nhiêu đáng thương, anh cũng muốn có gia đình a!
Vì cái gì người mình thích không thể ở bên cạnh mình chứ? Mục Sam không hề nhận ra được, trong một khoảnh khắc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102141/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.