Bóng đêm thăm thẳm, dục vọng dễ dàng bị khiêu khích, mê hoặc trứ mọi người sa đọa trong bóng tối.
Kì An Tu hoàn toàn quên mất mọi thứ bị dụ dỗ luân hãm, nhưng dù cho ánh mắt bị che khuất, thân thể vẫn chưa hoàn toàn biến mất đi bản năng, hương vị này, khắp thân thể đều đang nhắc nhở hắn đây là thứ xa lạ hoàn toàn.
Cơ hồ là vô ý thức gọi tên, “Hiên Hiên?”
Thân thể phía dưới rõ ràng cứng lại.
Đây không phải Hiên Hiên! Kì An Tu ghét bỏ đẩy người kia ra, người nọ như linh xà quấn chặt lấy hắn. Nghĩ đến người nọ không phải là Hiên Hiên, cảm giác ghê tởm bỗng nhiên cuồn cuộn trào lên, khiến cho hắn rốt cuộc nhịn không được ghé vào bên giường ói như điên như dại.
Cốc Duyên Tiệp dù không cam tâm, nhưng đối mặt với một người đang ói rối tinh rối mù thì sao tiến hành nổi nữa.
Sau khi Kì An Tu ói ra sạch sẽ mới bắt đầu khôi phục chút lý trí. Hai mắt đỏ ngầu cố gắng mở to, nhìn thấy Cốc Duyên Tiệp quần áo không chỉnh tề ngồi bên cạnh, hoảng sợ kêu lên,“A Tiệp? Sao cậu lại ở chỗ này?”
Trong lòng Cốc Duyên Tiệp đau đớn a! Quả thực là thất bại!
Nhưng hắn không thể đánh mất đi tình bạn với Kì An Tu, hít sâu một hơi, thay một khuôn mặt tươi cười thản nhiên, “Uống hơn nhiều! Suýt chút nữa chúng ta đã làm tình!”
Kì An Tu vội vàng kiểm tra chính mình, hoàn hảo, trinh tiết chưa mất! =))
Cốc Duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102079/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.