Đáng chết! Mắt Kì An Tu đỏ ngầu, nửa phẫn nộ nửa đau lòng. Đừng nói là trẻ con, ngay cả một người lớn sống trong hoàn cảnh như vậy, không có khả năng không thay đổi tính cách!
Diêu Nhật Hiên có thể đơn thuần như thế, là bởi vì trước năm cậu mười lăm tuổi vẫn có một gia đình hạnh phúc ấm áp, cho nên tin tưởng vào phần thiện lương của con người.
Nhưng Tiểu An An lại khác, vừa sinh ra đã phải đối mặt với bao nhiêu gian khổ lẫn những điều đáng ghê tởm, trừ bỏ người cha và hai người ít ỏi thủy chung luôn giúp đỡ bọn học là Lưu Chỉ Quân với Ngưu Kiến Minh ra, bé chưa từng được ai thật lòng quan tâm, cho nên mới theo bản năng bài xích, hoài nghi hết thảy hết thảy người ngoài.
Tuy không biểu hiện ra ngoài, chính là đối với tiền tài đặc biệt để ý. Cũng chỉ có người như thế, mới có thể nghĩ ra chủ ý cổ quái muốn giữ tiền của Kì An Tu rồi mới để hắn kết giao với cha mình.
Một đứa bé nhỏ xíu như thế, đã phải chịu đựng bao nhiêu thương tổn, mới có hành động như vậy? Kì An Tu nhắm mắt lại, đem đau nhức chua xót sinh sôi mãnh liệt đè ép xuống.
Vươn tay đem Diêu Nhật Hiên gắt gao kéo vào trong lòng, không mang theo chút *** nào siết chặt thân thể gầy gò, không nhịn được giải thích,“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!”
Hắn thật sự rất hận chính mình, vì cái gì không gặp được hai cha con này sớm một chút? Để cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chem-khong-dut-dich-ham-tru-trao/2102075/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.