50.
Hoàng tử bé không hiểu thuần hóa là gì.
Cáo nói: “Ý của nó là ‘xây dựng kết nối’.”
“Xây dựng kết nối?”
“Ừ.”
…
“Tôi có hơi hiểu rồi, có một đóa hoa và tôi muốn thuần hóa nó.”
“Có thể.” Cáo nói.
Đang đọc đến đây thì người bên cạnh vỗ nhẹ vào vai y.
Thẩm Triều Văn quay qua, Andrew hỏi y cách một lối đi nhỏ: “Mai đến nhà anh ăn cơm không? Vợ anh bảo anh mời chú.”
Thẩm Triều Văn đóng sách lại đáp: “Cảm ơn vợ anh giúp em, nhưng mấy ngày nay em muốn ở trong nhà.”
Một chuyến bay đêm dài. Bọn họ đi từ Tokyo về, ngồi xung quanh đều là đoàn luật sư không tranh tụng của đội họ, đa phần đều mặc âu phục giày da, ai cũng mệt mỏi.
Chuyến đi công tác này là vì một vụ mua bán sáp nhập xuyên biên giới mà họ đã bận rộn với nó từ lâu. Dù vừa qua năm mới nhưng bọn họ vẫn phải đi công tác, hết cách rồi, đây là hạng mục lớn nhất Andrew đảm nhận kể từ khi thành lập công ty luật. Trên thực tế, sau khi công ty thành lập Thẩm Triều Văn bắt đầu say mê mấy bản án ly hôn, không đụng tới mấy vụ kiện tụng, lần này đi chủ yếu là vì vụ án này quá khó nhằn, mấy đối tác khác cũng tự thân lên chiến trường, y không thể từ chối nên chỉ có thể đi theo tham dự.
Andrew ngẫm nghĩ, “Chú về với đạo diễn Khương à? Không thì mời đến nhà anh luôn, quen chú lâu thế rồi anh còn chưa ăn cơm cùng anh ấy.”
Thẩm Triều Văn lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cheers/476995/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.