41.
Sau khi tham dự liên hoan phim kia xong, Đường Lý ôm mấy dự án đến đưa ra tối hậu thư với Khương Mặc, đặt ra hai con đường trước mặt anh, thứ nhất, quay một bộ phim truyền hình trực tuyến trên một nền tảng với đội ngũ sản xuất giỏi, làm phó đạo diễn, kiếm ít tiền đã rồi tính. Thứ hai, đồng ý với yêu cầu của bên đầu tư trước đó, ổn định bên đó, đừng có không biết điều.
Cách thứ nhất… thật ra cũng không phải không quay được, vấn đề là, quả thật anh không giỏi quay mấy cái đó, không phải không thích mà thật sự là anh không am hiểu, nghệ thuật công nghiệp có cái chuyên của nó, nhưng không phải là đường đua của anh, làm vậy có khác gì tự hành hạ bản thân. Còn cách thứ hai, thôi thôi.
Khương Mặc nghe xong giả vờ như sẽ suy nghĩ, nói với Đường Lý: “Ừ, hai con đường này đều rất tốt. Nên tôi chọn cách thứ ba, tự quay.”
Đường Lý giận đến mức ném tài liệu dự án lên người anh mắng: “Không biết điều.”
Khương Mặc luôn là kiểu khiêm tốn lắng nghe người khác nhưng nghe xong lại tiếp tục làm theo ý mình, “Được rồi, ông cũng không phải Thẩm Triều Văn, đừng lo cho tôi.”
Đường Lý mắng tiếp: “Suốt ngày sống trong thế giới của mình mơ đại mộng xuân thu, ông mau tỉnh lại đi có được không, ông thấy như vậy sống được không hả, đừng có mơ nữa?”
Khương Mặc đáp: “Mơ là trụ cột tinh thần của tôi, ông vậy mà bảo tôi đừng mơ?”
Đường Lý: “Nhiều lúc tôi thấy ông khùng điên quá.”
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cheers/476986/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.