“Là nơi đây à?” Kỳ Liên hỏi.
“Hình như qua rồi, phải vòng về từ phía sau.” Giang Hiểu Viện cúi đầu nhìn thoáng qua hướng dẫn, lại nói, “Bỏ đi, xe của anh không dễ vào – Nếu không thì anh dừng ở đầu đường đi, tôi tự vào trong.”
Kỳ Liên theo lời dừng xe chỗ đầu đường, trước mặt hai người là khu biệt thự trông thật chán nản.
Rất niều người sau khi có tiền, thích mua một biệt thự nhỏ ở vùng ngoại ô, làm hàng xóm láng giềng với một đám giàu sụ không đáng tin cậy. Người giàu sụ trên thế gian vô cùng kỳ quặc, phong nhã tục tằn đều có, bởi thế ở chung một thời gian ngắn, mọi người liền có thể phát hiện, cái gì mà trấn nhỏ “Toscane” [1], “Provence” [2] phong tình đều là tán hưu tán vượn, đợi khi đám chủ xí nghiệp vào ở một cái, thẩm mỹ dòng chính của tiểu khu lập tức lạc điệu – Câu đối đỏ tươi bên nhà hàng xóm vừa dán lên, song cửa sổ cắt hoa từng hàng, bên cạnh rèm cửa hoa nhí trên lầu hai là vại dưa muối kiểu cổ, khu vườn nhỏ dưới lầu được dưa leo và cà chua chia ngành chia loại phát triển tươi tốt… Bên trên đủ loại cùng với bày trí phong cách Châu Âu bên trong Trung Tây hợp bích, chớp mắt đã biến thành một phái phong cách lộn xộn “thành thị – nông thôn kết hợp” vô cùng trứ danh.
Địa chỉ mà Tưởng Bác cho cô chính tại “công viên thế giới” có điền viên kiểu Trung và kiến trúc kiểu Tây kết hợp với nhau này.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chech-quy-dao/3355072/chuong-47.html