Trọn ngày nghỉ, Giang Hiểu Viện tiêu hết trong studio áo cưới. Cô làm bốn kiểu tạo hình cho cặp đôi bất hòa kia, cũng thiết lập tình cảm bát quái với cô nhân viên thu ngân thích lắm chuyện của studio.
Mãi cho đến chiều tối, nhiếp ảnh gia mới tiễn hai người Phùng Thụy Tuyết đi, mặt mũi phấn khởi chạy bước nhỏ trở về, lăm le chuẩn bị chỉnh ảnh.
Nhân viên thu ngân vội vàng ngoắc tay với cậu ta, hạ thấp giọng hỏi, “Phương thức liên lạc của hai vị khách kia anh lấy chưa vậy?”
“Lấy rồi,” nhiếp ảnh gia hăng hái vô cùng mà rằng, “Nếu như tôi làm nhanh, chỉnh xong ảnh trước thời hạn thì có thể liên lạc với họ để họ đến lấy sớm ấy.”
“Không phải là ý này”, Nhân viên thu ngân nói một cách thần bí, “Anh phải lưu cách thức liên lạc cho kỹ vào, đợi tương lai khi hai người họ ly hôn xong tìm được người mới, thì coi như đó là khách hàng cũ của anh đó.”
Nhiếp ảnh gia, “…”
Nhân viên thu ngân rũ mắt xuống nhìn bộ dạng đần thối của cậu ta, cúi đầu thổi thổi bộ móng mới sơn của mình, “Tôi đã tiếp nhiều khách hàng lắm rồi, đã sớm có kinh nghiệm, hai người họ vừa nhìn đã biết là không ở được với nhau lâu dài, qua mấy ngày đợi phía nữ nhịn không được nữa thì chắc chắn sẽ chia tay, cậu cứ xem đi _____ Ai, chị stylist à, chị xem màu sơn móng tay của em có hợp với tay không vậy?”
Giang Hiểu Viện tỏ ra vô cùng tán thưởng, một lời hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chech-quy-dao/3355050/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.