"Khả năng tính toán thực ra cũng không có gì đáng nói. Ngay cả khi khả năng tính toán của Sáng Thế Kỷ bị giảm đi, thì nó vẫn mạnh hơn rất nhiều so với bất kỳ con người hay máy tính nào khác", Hoắc Khải nói: "Mối quan tâm chính của tôi là khả năng chiếm đoạt của nó. Nếu như nó đã chuyển qua các vật dẫn khác mà vẫn giữ nguyên được khả năng đó thì sẽ rất nguy hiểm. Anh có thể tìm thấy nó bằng chương trình cửa sau mà anh đã để lại trước đây không?"
“Cái này tôi không chắc chắn được”, cao thủ vô danh lắc đầu: “Mặc dù chương trình cửa sau được cấp quyền cao nhất, theo lý thuyết mà nói thì cho dù Sáng Thế Kỷ tự có ý thức của riêng mình thì cũng không thể bẻ khóa, nhưng chúng ta không biết chính xác AI này đang ở đâu, và nếu nó thực sự có thêm một vật dẫn khác, chắc chắn nó cũng sẽ tìm ra cách để tự bảo vệ trung tâm dữ liệu của mình. Nói một cách đơn giản, nó là một chương trình có tư duy độc lập. Chúng ta phải kết nối với bộ phận thần kinh trung ương của nó để điều khiển chương trình cửa sau".
Hoắc Khải cau mày dữ dội. Theo cao thủ vô danh, cách duy nhất để khống chế Sáng Thế Kỷ là phải kết nối được với nó. Nhưng họ sẽ phải tìm AI này ở đâu đây?
Ngay cả khi tìm thấy nó, liệu họ có thể thực sự kết nối được với nó không?
Nghĩ đến người máy hợp kim lúc trước, Hoắc Khải cảm thấy khá đau đầu. Nếu như vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788377/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.