Vừa vét hòm rút ra mấy ngàn tỷ để chuyển vào thị trường trong nước, bây giờ sân sau cháy lớn, lẽ nào phải chuyển tiền quay lại.
Nhưng nếu lấy lại tiền thì chúng không nắm chắc được phần thắng ở trong nước.
Cứ như thế, càng kéo dài thì đối với chúng lại càng bất lợi.
Phải dốc sức tấn công hay chọn lựa lùi một bước để bảo vệ “tài sản cá nhân” của mình. Đây là một câu hỏi khó đối với tư bản nước ngoài.
Cổ Ngôn Tài và Ninh Hạo Bân cũng không quan tâm chúng nghĩ thế nào, nên đánh thì cứ tiếp tục đánh, thể hiện muốn đánh cho những công ty này hoàn toàn sụp đổ.
Vì Hi Vọng Mới đích thân tham gia vào trận chiến thương mại này, khiến cho các công ty trong đội hình bao vây, đàn áp được chắp thêm niềm tin.
Họ có đủ lý do để tin tưởng, gã khổng lồ mới nổi trong thương nghiệp sẽ không bắn tên không có đích đến.
Nếu đã dám thu mua vậy nhất định đã nắm chắc phần thằng. Nếu mình không nắm lấy cơ hội này thì làm gì còn miếng canh nào mà húp.
Về công về tư, họ đều muốn đứng cùng một chiến tuyến với Hi Vọng Mới.
Trong bầu không khí như vậy, làm sao nói chuyện được bằng lí trí.
Một nhóm lớn các công ty liều mạng tấn công, bây giờ họ đã không có cách nào để chùn bước nữa.
Dù gì cũng đã đắc tội rồi, rút lui thì có thể xóa đi thù hận hay sao?
Không đời nào!
Những nguồn vốn siêu lớn này đã tồn tại lâu đời đến trăm năm, chúng vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788349/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.