"Không cần tiền", Cổ Ngôn Tài trả lời.
Bước chân của Ninh Hạo Bân dừng lại, anh ta quay đầu nhìn Cổ Ngôn Tài, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Không cần tiền? Làm sao có khả năng đó được?"
Tuy không hiểu nhiều về tình hình ở nước ngoài nhưng Ninh Hạo Bân cũng biết, một nông trường với mức lợi nhuận vài tỷ mỗi năm như thế này đã được xem là hàng đầu rồi.
Muốn mua lại nó thì ít nhất phải bỏ ra hơn 10 tỷ, hơn nữa còn phải là 10 tỷ đô la Mỹ!
Vì vậy, anh ta đương nhiên không tin lời Cổ Ngôn Tài vừa nói.
Trên mặt Cổ Ngôn Tài không hề lộ ra chút bối rối nào, chỉ điềm nhiên nói: "Tôi đã nói với ông ta rằng tôi có thể giúp ông ta đánh bại đối thủ và tăng gấp đôi lợi nhuận hàng năm. Hơn nữa, lưu lượng của Hi Vọng Mới cũng có thể chuyển cho ông ta một phần".
Ninh Hạo Bân sững người, nếu thực sự có thể đánh bại được các đối thủ cạnh tranh của nông trường, lợi nhuận đương nhiên sẽ tăng gấp đôi. Nhưng lưu lượng truy cập của Hi Vọng Mới thì có lợi ích gì cho một nông trường?
Cho dù nắm nhiều lưu lượng thì sao, chẳng lẽ nó có thể giúp họ thu hoạch nông sản?
“Có vẻ như ông chủ đã không nói rõ với anh về cách sử dụng lưu lượng sao cho đúng”, Cổ Ngôn Tài nhìn Ninh Hạo Bân và nói: "Anh cho rằng lưu lượng truy cập của Hi Vọng Mới bây giờ đã đạt đến mười chữ số, mỗi tháng có tối thiểu mấy trăm triệu lưu lượng truy cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788340/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.