Năm xưa Hoắc Khải chỉ là một trợ lý thấp cổ bé họng đã khiến ông ta nể năng ba phần, bây giờ quy mô của Hi Vọng Mới đã tạo ra kỳ tích cấp thế giới. Trước mặt người đàn ông này, ai còn dám tự cao?
Ai còn có tư cách tự cao?
Nhìn biểu cảm của đám người kia, đợi khi cửa đóng lại rồi, Cơ Hương Ngưng không khỏi lắc đầu: “Những người này, nhìn thấy anh còn nhiệt tình hơn khi thấy tôi. Thật sự không biết anh là chủ tịch hay tôi là chủ tịch nữa”.
“Đương nhiên cô là chủ tịch rồi, họ chỉ biết có thể đắc tội ai và không thể đắc tội ai mà thôi”, Hoắc Khải mỉm cười nói.
“Anh bớt dùng chiêu này đi, tôi thấy anh cũng không có gì không thể đắc tội cả, chẳng qua bây giờ anh nhiều tiền hơn, họ thấy sợ anh mà thôi. Nói ra cũng lạ thật, rõ ràng anh không phải một con hổ ăn thịt người, tại sao sau khi anh giàu lên lại có người sợ anh nhỉ?”, Cơ Hương Ngưng hỏi với vẻ khó hiểu.
“Có lẽ vì trong lòng những người ấy, tiền của tôi đã nhiều đến mức đáng sợ rồi”, Hoắc Khải đáp.
“Thế thì cũng đúng, dù sao thì đánh giá giá trị của thế giới bên ngoài đối với Hi Vọng Mới đã đạt tới năm mươi ngàn tỷ, đúng là đáng sợ thật. Thế nào hả, nhiều tài sản như thế, có cảm nhận gì không?”, Cơ Hương Ngưng hỏi.
Cô nói chuyện với Hoắc Khải giống như bạn bè cũ đang ôn chuyện xưa, hoàn toàn không vì cách biệt địa vị xã hội của đôi bên mà thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788329/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.