Bà cụ cũng trêu chọc Tiểu Quang và trao cho cậu bé chiếc nhẫn ngọc quý của mình. Ninh Thần thì nhận lấy chiếc vòng ngọc mà bà cụ đã đeo hàng chục năm, còn với Đường Đường thì đó là một chiếc vòng cổ bằng ruby có giá trị gần một triệu.
Ba thứ này đều là những món đồ yêu thích của bà cụ, nhưng khi tặng quà, bà cụ không hề quan tâm đến chúng, chỉ nói rằng: "Đều là mấy thứ vô bổ, cứ giữ lấy mà chơi. Dù sao thì tôi cũng không có đồ gì tốt hơn cho các người cả".
Bà cụ tuy miệng nói cứng nhưng trái tim lại rất mềm, cộng với vẻ ngoài gầy gò hơn trước rất nhiều của bà cụ đã khiến cho Ninh Thần cũng cảm thấy mềm lòng.
Cô đích thân dìu bà cụ, bưng bê, ân cần hỏi han và làm đúng bổn phận của một người cháu dâu.
Một lúc sau, bà cụ gọi mọi người vào phòng họp.
Trong lòng mọi người đều biết bà cụ định làm gì, những người có chút địa vị trong nhà họ Lý đều tới, muốn chứng kiến cảnh tượng xúc động này.
Bà cụ đang ngồi ở trên cùng của căn phòng, bên cạnh là Hoắc Khải, Ninh Thần ôm Tiểu Quang và dắt tay Đường Đường đứng bên cạnh.
Vốn dĩ định sắp xếp chỗ ngồi cho cô, nhưng bà cụ nói rằng theo quy định của nhà họ Lý, nếu người đàn ông trong nhà vẫn còn sống thì người phụ nữ không được ngồi. Vì chỗ ngồi cũng tương đương với việc nắm quyền.
Đàn ông nắm quyền mà phụ nữ cũng nắm quyền, như vậy có thể chia rẽ gia đình, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788323/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.