Chương trước
Chương sau
Từng chiếc xe tỏa ra từ khắp nơi, lao thẳng tới nơi ở chủ chốt của lãnh đạo thế lực ngầm.
Tất cả những nhân vật có liên quan với mấy tên lãnh đạo này đều bị điều tra vị trí rõ ràng, bên cạnh mỗi người luôn có ít nhất hai người chuyên nghiệp theo dõi sát sao.
Bây giờ Hoắc Khải dặn dò họ bắt đầu hành động, những người này không cần nói nhiều, lập tức khống chế đám người kia.
Từ góc độ pháp luật, đây là bắt giữ người trái phép, nhưng trên thực tế, họ không chỉ làm như vậy mà còn lôi hết tất cả tài liệu tiêu cực trên cơ thể họ, nơi ở, máy tính văn phòng và điện thoại ra.
Sau đó, họ sẽ nộp chỗ tài liệu này lên trên.
Đợi khi đó người của mình có lẽ sẽ bị khởi tố vì tội bắt giữ người trái phép và vào tù ngồi một thời gian, nhưng kết cục của những kẻ này còn thê thảm hơn họ nhiều.
Với chứng cứ đang có được trong tay, vớ tạm một người nào đó cũng phải đối diện với bản án ít nhất là mấy chục năm tù giam, cao nhất có lẽ còn tử hình.
Bởi vì trong quá trình phát triển bao nhiêu năm qua, thế lực ngầm dính líu tới rất nhiều sự kiện ám sát và thao túng tiền tệ.
Chúng như một đám chuột cống ẩn mình trong bóng tối, làm việc rất độc ác, đã đến lúc cho chúng gặp báo ứng của mình rồi.
Đây là đòn đánh phủ đầu như sấm sét giáng xuống mà Hoắc Khải giăng ra, vốn dĩ anh không muốn làm to chuyện như vậy đâu.
Dù sao thì nếu làm mọi thứ quá quyết tuyệt sẽ gây ra ảnh hưởng rất xấu. Tuy rằng Hi Vọng Mới là doanh nghiệp lớn đến mức tạo ra ảnh hưởng với vận mệnh quốc gia, rất nhiều lúc cũng được ưu đãi, nhưng nếu làm việc quá đáng quá, có lẽ sẽ khiến một số người thấy khó chịu.
Nếu thế lực ngầm biến mọi chuyện trở nên quyết tuyệt trước, phá vỡ giới hạn của Hoắc Khải, vậy thì anh nhất định phải ăn miếng trả miếng.
Nói trắng ra, thế lực ngầm tự tìm đường chết.
Với tính cách của Hoắc Khải, nếu họ không chọc tới anh, có lẽ anh cũng chẳng buồn để tâm tới họ.
Nhưng những kẻ này dám bắt cóc Đường Đường, dùng tính mạng của con gái để uy hiếp Hoắc Khải. Bất kể đứng từ góc độ tôn nghiêm của bản thân hay suy xét cho an toàn của người nhà, Hoắc Khải vẫn phải nhổ cỏ tận gốc.
Cho dù tương lai phát triển của Hi Vọng Mới có gặp tổn thương vì chuyện này, anh cũng không thấy tiếc.
Đối với anh mà nói, con đường phát triển của công ty mãi mãi không thể quan trọng bằng sự an toàn của người nhà được.
Đây là giới hạn cuối cùng của anh, chạm vào sẽ chết!
Khi Đường Đường về đến nhà, Hoắc Khải, Ninh Thần, Ninh Quốc Năng và Đặng Tuấn Mai đều đứng ở cửa chào đón.
Nhìn thấy con gái từ trên xe bước xuống, Ninh Thần là người đầu tiên lao tới, ôm con gái vào lòng.
“Đường Đường! Đường Đường!”, Ninh Thần vừa gọi tên con gái vừa rơi nước mắt.
Trong mười mấy tiếng đồng hồ qua, mỗi phút mỗi giây cô đều cảm thấy cực kỳ giày vò.
Mỗi lần nghĩ rằng Đường Đường có thể sẽ gặp nguy hiểm về tính mạng, lòng cô như bị dao cứa.
Bây giờ con gái đã trở về bình an, trái tim của Ninh Thần cuối cùng cũng có thể nhét vào trong bụng được rồi.
Nhìn mấy người từ trên xe bước xuống, Ninh Ngọc Lâm tỏ ra rất tò mò, bèn hỏi Hoắc Khải: “Anh rể, đây là cao thủ mà anh mời tới à?”
“Ừm”, Hoắc Khải khẽ gật đầu, sau đó bước tới trước mặt đội trưởng đội Tinh Anh.
Mấy người này nhìn anh với vẻ mặt nghiêm túc, đến cả cô gái hacker ngày thường luôn hi hi ha ha thiếu đứng đắn cũng nghiêm nghị hơn hẳn.
“Mọi người vất vả rồi”, Hoắc Khải nói.
“Đây là điều chúng tôi nên làm”, đội trưởng tiểu đội Tinh Anh đáp.
Đội viên tiểu đội Tinh Anh bị thương trước đó cũng bước tới, cúi đầu, mặt mày ủ dột: “Đội trưởng, do tôi thất trách, tôi xin nhận phạt!”
“Cậu dám để con gái của ông chủ gặp phải chuyện như thế này, đúng là nên phạt! Sau khi quay về, cậu biết nên làm gì rồi đấy!”, đội trưởng tiểu đội Tinh Anh trầm giọng nói.
Hoắc Khải không nói câu gì mỹ miều thay cho vị đội trưởng này, cho dù đối phương đã tận lực trong việc này, nhưng anh ta không làm hết trách nhiệm bảo vệ Đường Đường là sự thật.
Vả lại, tuy rằng đội trưởng tiểu đội Tinh Anh làm việc cho Hoắc Khải trên danh nghĩa, nhưng trên thực tế, trong lòng Hoắc Khải, đây là đối tác hợp tác của mình, chứ không chỉ đơn thuần là thuộc hạ.
Đội ngũ này có hình thức quản lý riêng, nếu đội trưởng đã lên tiếng, vậy thì anh không nên nói chen vào, nếu không sẽ ảnh hưởng tới uy tín của đội trưởng.
“Phong à, mấy người này là ai thế?”, Ninh Quốc Năng bước tới hỏi.
“Chào bác, chúng cháu là thuộc hạ của ông chủ, trước kia vẫn luôn ở nước ngoài, rất ít khi về nước”, đội trưởng tiểu đội Tinh Anh chủ động bắt tay với Ninh Quốc Năng một cách lễ phép.
Ninh Quốc Năng ồ một tiếng, cảm giác được sức mạnh truyền tới từ lòng bàn tay của đối phương, đó là một cảm giác áp lực khiến người ta kinh ngạc.
Ông lập tức hiểu ra, đây không phải một nhóm cao thủ thông thường.
Tuy rằng không biết con rể mình tìm được đám người này ở đâu để làm thuộc hạ, nhưng lòng ông vẫn thấy rất vui.
Có một đám người như vậy bảo vệ, chắc hẳn sự an toàn của người nhà sẽ được đảm bảo.
Mối nguy mà Đường Đường gặp phải, trong mắt Ninh Quốc Năng, chỉ là một chuyện ngoài ý muốn thôi.
Vả lại, bây giờ đã cứu được người về rồi, còn nói gì được nữa.
Sau này, tiểu đội Tinh Anh và người nhà Hoắc Khải chính thức gặp mặt, sau khi hàn huyên vài câu, đội ngũ này bèn rời đi.
Họ không thích hợp để lộ diện bên ngoài quá lâu, nhất định phải đảm bảo không ai biết được hành tung của mình mới có thể có tác dụng lớn nhất.
Hoắc Khải cũng biết điều này, thế nên không hề giữ lại.
Chỉ có điều sau chuyện này, tiểu đội Tinh Anh có lẽ sẽ thường xuyên đóng quân ở trong nước, đề phòng lặp lại những chuyện tương tự.
Ninh Thần kéo Đường Đường vào trong nhà, kiểm tra xem cô nhóc có bị thương không, còn Hoắc Khải thì sắp xếp công việc của công ty.
Thỏa thuận chuyển nhượng kia đương nhiên sẽ bị hủy bỏ, bộ phận tư pháp của công ty sẽ thông báo tới các phòng ban liên quan để hủy bỏ giấy phép xin chuyển nhượng.
Đương nhiên các phòng ban liên quan rất vui vẻ phối hợp trong chuyện này, họ biết rằng Hi Vọng Mới là một công ty có nền móng sạch sẽ. Công nghệ được nắm giữ trong tay một công ty như thế này kiểu gì cũng tốt hơn chuyển nhượng cho những công ty lớn với quy mô tài sản khủng khiếp.
Một số công ty, bất kể thẩm tra thế nào, cũng sẽ tồn tại một vài con cá lọt lưới.
Dù sao thì đấu đá trên thị trường tư bản trước nay cực kỳ bí mật, một vài quân cờ chỉ được dùng tới trong thời khắc then chốt nhất. Bình thường khi không dùng tới, chẳng ai nhìn ra được đây là một quân cờ.
Khi bộ phận pháp chế tiến hành thủ tục hủy bỏ chuyển nhượng, cũng có người từ bộ phận chấp pháp tới hỏi thăm.
Chuyện ở trạm xăng đã bị họ điều tra ra rồi, cho dù tiểu đội Tinh Anh giỏi giang đến đâu cũng không dễ dàng gì ẩn giấu hoàn toàn dấu tích trong thành phố tràn ngập máy quay giám sát này.
Đương nhiên, họ cũng không định che giấu chuyện này, nói một cách chuẩn xác hơn, Hoắc Khải yêu cầu họ đừng che giấu.
Hoắc Khải muốn nhờ chuyện này để rửa sạch tội danh cho mình.
Thế lực ngầm bắt cóc con gái tôi, thế nên tôi nhờ người đi cứu con bé, còn về việc giữa chừng xảy ra chuyện gì là do đoàn đội làm, không liên quan tới tôi.
Nếu anh cho rằng tôi có liên quan tới vụ án giết người này, có thể khởi tố tôi, nhưng về cơ bản phần trăm thắng không cao.
Bởi vì không có chứng cứ gì xác thực chứng minh Hoắc Khải xúi giục giết người.
Vả lại, thân phận của anh rất đặc thù, khi không có chứng cứ xác thực, cũng không ai dám đụng tới anh.
Ngoài ra, đả kích mà Hoắc Khải mang tới cho thế lực ngầm cũng tạo ra cơn dư chấn không hề nhỏ trong nước.
Thực ra các cơ quan liên quan cũng nắm được chứng cứ phạm tội của một số người nào đó, nhưng bình thường không muốn bóc trần ra vì đại cục.
Bây giờ Hoắc Khải phái người bày luôn chứng cứ trên bàn của họ, thà đắc tội ai cũng phải bắt thế lực ngầm chịu sự trừng phạt của pháp luật.
Giữa Hi Vọng Mới và thế lực ngầm, họ phải chọn lựa.
Sau cùng, qua một hồi thảo luận, họ đành chọn Hi Vọng Mới.
Không thể không thừa nhận, tính quan trọng của Hi Vọng Mới quá lớn, lớn đến mức họ không dám ngông cuồng hay manh động.
Huống hồ tội danh của thế lực ngầm cũng là có thật, không có gì đáng bênh vực.
Gạt bỏ được thế lực này cũng có tác dụng rất lớn đối với sự phát triển kinh tế trong nước.
Chí ít, môi trường kinh tế sẽ trở nên sạch sẽ hơn đôi chút, không còn nhiều chuyện linh tinh nữa.
Đương nhiên, muốn làm được điều này cũng không dễ dàng.
Rất nhiều người cực kỳ thận trọng, sau khi phát hiện ra một chút động tĩnh sẽ lập tức nghĩ cách chạy mất.
Những người muốn chạy, Hoắc Khải sẽ không truy kích bởi vì đây không phải chuyện của anh nữa, phần còn lại phải giao cho các phòng ban liên quan tiến hành.
Việc anh cần phụ trách là những người còn ở trong nước.
Nhưng số lượng những người này cực nhiều, liên đới tới bao nhiêu công ty, muốn thu thập toàn bộ chứng cứ, sau đó định tội từng người sẽ cần thời gian rất dài.
Hoắc Khải không vội vàng nữa, sau khi cứu được Đường Đường, uy hiếp của thế lực ngầm nhắm tới anh đã nhỏ đi nhiều lắm rồi.
Bây giờ anh còn định chọc hỏng tổ ong của đối phương, khiến cho đám người này ốc không mang nổi mình ốc, làm gì còn thời gian đối phó với anh nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.