“Không thể!”, Hoắc Khải không hề do dự mà nói.
Đầu dây bên kia tức điên lên, trầm giọng nói: “Cậu Lý đang đùa giỡn tôi sao? Thật sự cho rằng tôi không dám động vào con gái cậu? Hay phải nói là, cậu vốn dĩ là người máu lạnh vô tình, coi thường mạng sống của con gái ruột?”
“Tôi không giống như các ông, tôi rất quan tâm đến con gái tôi. Nhưng chính vì như thế nên tôi sẽ chỉ đàm phán sau khi hoàn toàn xác nhận con bé đã được an toàn”, Hoắc Khải lạnh lùng nói: “Cho nên, trước khi đàm phán điều kiện giao dịch, tôi yêu cầu phải nhìn thấy con gái tôi từng giây từng phút, hơn nữa cách mỗi phút để tôi nói chuyện với con bé, bảo đảm an toàn của con. Ngoài ra, chúng ta phải thương lượng làm thế nào đảm bảo con bé trở về an toàn trước. Nếu hai điểm này không được đáp ứng thì tôi sẽ không bàn bạc bất cứ chuyện gì với các ông!”
Trong lòng Hoắc Khải rất rõ, tính mạng của Đường Đường nằm trong tay đối phương, nếu bị chúng dắt mũi thì kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất tệ.
Cho nên, anh phải tỏ thái độ cực kỳ cứng rắn, điều hướng đối phương.
Hai yêu cầu này, một là xác định an toàn của Đường Đường, hai là xác định Đường Đường không bị chúng di chuyển, thuận tiện cho việc cứu hộ, ba là để cho những người này biết, bọn chúng không thể tùy ý dắt mũi anh.
Trong điện thoại im lặng một lát, sau đó nói ra một câu: “Xem ra, cậu Lý vẫn cứng đầu lắm, có lẽ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788310/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.