Nét mặt của Đường Trọng Vi đầy nghi ngờ, cô ấy muốn biết tại sao vị hôn phu cũ của cô ấy lại xuất hiện ở đây. Rõ ràng chính Lý Phong đã đưa cô ấy vào đây kia mà.
Trong lúc cô ấy còn đang sững sờ, Hoắc Khải đã kéo cô ấy đi bộ qua đó, liền nhìn thấy Hoắc Giai Minh đang ngồi dưới tán cây cổ thụ, trước mặt là một phiến đá xanh, bên trên phủ đầy giấy, mực, bút, nghiêng.
Hoắc Giai Minh đang lẩm nhẩm gì đó dưới tán cây cổ thụ thì thấy Hoắc Khải và Đường Trọng Vi đến, cậu ta lập tức vui vẻ dừng lại, quay sang chào hỏi.
“Anh ba, chị Vi Vi, sao chị cũng ở đây?”, Hoắc Giai Minh vui vẻ hỏi.
Đường Trọng Vi nghe vậy thì sửng sốt, anh ba sao?
Cách gọi này đối với cô ấy cũng không xa lạ gì, Hoắc Giai Minh từng gọi Hoắc Khải là anh ba, vậy người trước mặt đúng là vị hôn phu của cô ấy hay sao?
Còn Lý Phong thì sao?
Vốn dĩ Hoắc Giai Minh muốn muốn nói với Hoắc Khải một chút về việc trong khoảng thời gian này cậu ta đã thu hoạch được những gì, nhưng Hoắc Khải biết trong lòng Đường Trọng Vi bây giờ đang tràn đầy sự nghi ngờ cần phải được giải đáp, liền nói: "Chị Vi Vi của em vì em nên mới phải tới đây một chuyến, em cứ nói chuyện với cô ấy trước đi, anh đi loanh quanh một chút nhìn xem nơi này đã biến hóa như thế nào rồi".
Dứt lời, Hoắc Khải liền đi ra chỗ khác.
Hoắc Giai Minh định nói thêm, nhưng đã bị Đường Trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788291/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.