“Nhưng mà, cô Đường tốt với anh như vậy, nếu cô ấy trở về báo cáo lại bị mắng thì anh cũng không cảm thấy đau lòng sao?”, Ninh Thần hỏi với giọng điệu kỳ quái.
Hoắc Khải ngẩn người, sau đó anh nhận ra ánh mắt cũng kỳ quái không kém của vị nữ bác sĩ chịu trách nhiệm kiểm tra sức khỏe cho Ninh Thần.
Anh không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, liền nói: "Em nói đi đâu vậy, không phải đã nói cho em biết rồi sao, anh và Đường Trọng Vi chỉ là bạn bè bình thường, không phải như em nghĩ đâu".
“Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, anh thật sự là người lòng dạ sắt đá”, Ninh Thần ngoài mặt mỉm cười, nói: “Em sợ một ngày nào đó cô Đường cũng sẽ học được cách khóc lóc rồi treo cổ tự tử, khi đó thì anh sẽ mềm lòng thôi..."
"Tuyệt đối không, anh thề, nếu có như vậy thì anh sẽ bị..."
Lời thề của Hoắc Khải còn chưa nói hết thì liền bị Ninh Thần che miệng lại, cô nói nhanh: "Anh thề cái gì chứ, em cũng đâu nói là không tin anh. Hơn nữa, cứ coi như cô Đường thật có phát sinh quan hệ gì với anh thì em cũng cảm thấy không có vấn đề. Không tin thì anh cứ thử đi".
Những lời này khiến Hoắc Khải đau đầu, không tin thì cứ thử, lời này là có ý gì đây?
Nghe kiểu gì thì cũng nghe ra đây là một lời đe dọa.
Mặc dù Ninh Thần là người cao cả, nhưng con người ai cũng phải có giới hạn.
Cô có thể chấp nhận Cố Phi Dương là bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788280/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.