“Em không cần đâu”, Giản Tư Tư liếc nhìn Hoắc Khải, nửa đùa nửa thật nói: “Thật ra cũng không phải em không muốn tìm. Chuyện này chủ yếu phải trách ông chủ”.
“Trách tôi?”, Hoắc Khải khó hiểu.
“Đương nhiên là trách anh rồi”, Giản Tư Tư thẳng thắn nói: “Ai bảo là anh ưu tú như thế, khiến tôi nâng cao tiêu chuẩn chọn bạn trai lên, đến giờ chỉ còn vài người lọt vào mắt xanh, thì sao tìm được. Tôi không biết, dù sao sau này tôi không tìm được ai thì ông chủ và tổng giám đốc Ninh phải chịu trách nhiệm với tôi!”
“Con bé này, bọn chị làm thế nào để chịu trách nhiệm với em”, Ninh Thần bật cười nói.
“Đương nhiên là…”, Giản Tư Tư mới nói được một nửa thì không nói tiếp nữa, mà sắc mặt cũng dần đỏ bừng.
Ninh Thần sững sờ, mơ hồ cảm thấy điều gì đó. Cô ho một tiếng, quay sang nói với Đường Trọng Vi: “Trọng Vi, lần trước em nói Quốc tế Đường Thị muốn hợp tác với trụ sở nước ngoài của Hi Vọng Mới. Chuyện này chủ yếu do anh Phong phụ trách, nếu không em nói chuyện với anh ấy đi”.
Đường Trọng Vi đang muốn có cơ hội nói chuyện riêng như thế, vội vàng gật đầu nói: “Được, em sẽ bàn bạc với anh Lý”.
“Tổng giám đốc Ninh, em về công ty trước nhé? Cuộc bao vây và tấn công nhà họ Hoắc vẫn chưa lắng xuống, nghe nói phía nhà họ Hoắc phản kháng rất mãnh liệt. Em vừa nhận mấy cuộc điện thoại nên phải trở về xem tình hình thế nào”, Giản Tư Tư nói.
Lời nói này của cô ấy chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788278/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.