Sự cẩn thận của Cố Phi Dương lại khiến Hoắc Khải cảm thấy hơi đau lòng.
Cô gái này thật sự quá đáng thương.
“Chuyện hợp tác đã được chốt rồi, cũng đã ký hợp đồng, công ty đang tiến thành chuẩn bị rồi. Nếu giờ mà dừng lại thì người khác sẽ nghi ngờ. Vì vậy, em không cần suy nghĩ đến chuyện hợp tác nhiều nữa, cứ làm theo kế hoạch thôi”, Hoắc Khải nói: “Cứ sống và làm việc bình thường thôi, đừng lẫn lộn hai chuyện đó với nhau”.
“Nhưng mà…”
“Sao, em sợ người khác biết thế à?”, Hoắc Khải nhướng mày hỏi.
Cố Phi Dương ủ dột, cô ta đâu có sợ bị người ta biết. Nếu được, cô ta còn muốn cả thế giới biết anh là người đàn ông của cô ta kìa.
Nhưng điều kiện thực tế không cho phép cô ta làm vậy!
“Nếu em lo lắng Ninh Thần thì đừng nghĩ nhiều. Cô ấy sẽ không lấy chuyện trong cuộc sống vào trong công việc đâu. Công ty vũ đạo của em là công ty duy nhất mà bên anh liên lạc, gửi gắm hy vọng vào. Anh nghĩ cô ấy sẽ mong em có thể nhanh chóng phát triển công ty vũ đạo thì bắt kịp bước đi của công ty anh”, Hoắc Khải nói.
Cố Phi Dương “Ừm” một tiếng rồi không nói nữa.
Hai người cứ uống trà như thế. Im lặng được một lúc thì Đường Đường chạy ra hỏi: “Bố ơi, tối nay chúng ta ngủ ở đây được không ạ?”
Trẻ con luôn nói thẳng như vậy đấy. Nhưng người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Trái tim Cố Phi Dương đập liên hồi, cảm giác như sắp nhảy ra khỏi cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788205/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.