“Hồi trước anh có qua bên đó đàm phán với tập đoàn Phong Âu, chủ tịch Tô Tử Hàng của bọn họ...”, Hoắc Khải không hề giấu diếm, kể hết tất cả mọi việc ra.
Đến cuối cùng, anh nói: “Thực ra anh không có tình cảm gì lắm với Cố Phi Dương, nhưng cô ấy có tình cảm với anh”.
“Cô ấy có tình cảm với anh, lẽ nào Phan Tư Mễ không có sao?”, vành mắt Ninh Thần ửng hồng, nói.
Tuy rằng sự thẳng thắn của chồng khiến cô biết rằng mình được coi trọng, nhưng nghĩ đến có một người phụ nữ khác muốn đến giành lấy tình cảm của cô, trong lòng cô vẫn cảm thấy khó chịu vô cùng.
Những nghĩ đến Cố Phi Dương vì để Hoắc Khải không vướng vào rắc rối, cho dù có tự sát cũng không cho Tô Tử Hàng có cơ hội, Ninh Thần quả thật không nỡ nhẫn tâm để Hoắc Khải từ chối cô ta.
“Tình cảm của họ không giống nhau, Cố Phi Dương là kiểu rất bình thường ấy, còn Phan Tư Mễ...”, Hoắc Khải thở dài, nói tiếp: “Theo anh thấy, đây là bệnh tâm lý của cô ấy. Lúc đầu cô ấy hiểu nhầm anh, cho nên mới lập mưu dụ dỗ, muốn để anh mắc sai lầm. Sau khi phát hiện không thành công được thì cái tâm ma càng ngày càng lớn. Đến cuối cùng, biến thành một chướng ngại tâm lý. Cô ấy rất muốn có được sự công nhận của anh, hay có thể nói, để thỏa mãn được cảnh tượng mà ban đầu cô ấy nghĩ ra. Ngày nào còn chưa có được, thì bệnh của cô ấy lại càng nặng thêm, dẫn đến màn kịch ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788197/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.