Nhìn chung, cả hai bên đều đang lợi dụng nhau để đạt được mục đích của riêng mình, chỉ có điều những lợi ích của Hoắc Khải thu được còn lớn hơn.
Trò chuyện được một lúc, người từ khách sạn đến nhắc rằng sắp đến giờ, Từ Lực Phàm xua tay biểu thị rằng mình đã hiểu, sau đó nói với Hoắc Khải: "Xin lỗi, đã đến giờ tốt rồi, tôi phải lên sân khấu tiến hành buổi lễ với Tư Mễ".
Phía trước sân khấu, một linh mục đang đứng đó, phía sau là một nhà thờ mô phỏng.
Vì Phan Tư Mễ đã đi du học lâu năm ở nước ngoài, có ảnh hưởng sâu sắc bởi văn hóa phương Tây, nên Từ Lực Phàm đã đặc biệt thuê một linh mục đến để làm cho lễ cưới trở nên trang trọng hơn.
“Đi thôi, Tư Mễ, đã đến lúc chúng ta phải đi lên sân khấu rồi”, Từ Lực Phàm đưa tay về phía Phan Tư Mễ.
Theo nghi thức chính, người lớn trong nhà Phan Tư Mễ phải chịu trách nhiệm trao tay cô ta cho Từ Lực Phàm. Tuy nhiên, Phan Tư Mễ đã không thông báo cho bố mẹ cô ta về cuộc hôn nhân này. Ngoài Hoắc Khải và Ninh Thần, cô ta không mời ai khác đến tham dự đám cưới.
Vì vậy, cô ta không có ai để cầm tay trao cô ta cho người chồng mới.
Đối với lời nói của Từ Lực Phàm, Phan Tư Mễ hoàn toàn không đáp lại, cô ta ném hạt dưa trong tay xuống bàn, đứng dậy nhìn Hoắc Khải nói: "Tôi sắp kết hôn rồi".
Cô ta không nắm lấy tay của Từ Lực Phàm mà lại đi nói câu này với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788192/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.