“Vậy có đơn giản quá không?”, Ninh Thần nhìn tứ phía, nói: “Không ai đến đưa dâu cũng không trang trí gì cả, chẳng có không khí kết hôn gì hết. Không được, tớ sẽ đi tìm người đến giúp cậu trang trí chút”.
Phan Tư Mễ lắc đầu đáp: “Khỏi đi, tớ thích đơn giản thế này thôi. Hơn nữa, cũng chỉ là kết hôn thôi mà, có gì đâu mà phải trang trí”.
Thấy dáng vẻ như không quan tâm của Phan Tư Mễ, Ninh Thần cũng không biết nên nói gì, mà chỉ đành nhìn sang Hoắc Khải cầu cứu.
Tuy Hoắc Khải hiểu rõ chuyện này hơn Ninh Thần nhưng anh cũng không có gì để nói cả.
Vì Phan Tư Mễ rõ ràng là không vui vẻ gì khi kết hôn. Cô ta kết hôn là vì muốn lợi dụng nó để hoàn thành một mục đích gì đó.
Hoắc Khải cũng đoán ra được mục đích này là gì, nên anh nói: “Cô Phan, tôi nghĩ cô nên bình tĩnh lại và không nên xúc động quá. Kết hôn là một chuyện trọng đại, nếu cô không tình nguyện thì việc gì phải đem hạnh phúc cuộc đời ra đánh cược chứ”.
Phan Tư Mễ ngẩng đầu nhìn anh: “Sao anh biết tôi đang đánh cược?”
Hoắc Khải khẽ lắc đầu, nói: “Tôi không biết cô có đang đánh cược không, nhưng tôi biết cô chẳng vui vẻ gì khi làm việc này. Nếu không, cô sẽ chẳng tỏ ra như vậy vào một ngày đáng mừng như thế này”.
“Anh Lý đúng là hiểu lòng người, hiểu hơn cả một bác sĩ tâm lý như tôi nữa ha”, Phan Tư Mễ bĩu môi đáp: “Nhưng tôi cứ kết hôn đấy. Người ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788189/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.