"Con đàn bà ngu ngốc, đều tại mày làm cho tao thành ra thế này! Nếu không phải vì mày còn hữu dụng, thì tao đã..."
Những lời đe dọa của Tô Tử Hàng đã khiến Cố Phi Dương càng thêm sợ hãi. Không phải cô ta sợ Tô Tử Hàng sẽ làm chuyện gì với mình, dù sao thì cũng chẳng có ai cần cô ta, cho dù có chết cũng là giải thoát.
Nhưng cô ta không muốn con gái của mình là Nhạc Văn Văn cũng phải chịu bất hạnh, bất hạnh của cô ta không liên quan gì đến con gái của cô ta, nên không thể để cho cô bé bị liên lụy.
Nếu có thể, Cố Phi Dương sẵn sàng dùng tất cả những gì mình có để đổi lấy sự an toàn của con gái.
Nhưng cô ta biết rằng khả năng này là rất thấp.
Tô Tử Hàng tham lam đến mức yêu cầu Hoắc Khải bồi thường một tỷ, mà vũ đoàn của cô ta trị giá nhiều nhất chỉ khoảng tám đến mười triệu, còn không đủ nhét răng.
Trước khi gọi điện cho Hoắc Khải, Tô Tử Hàng đã bàn bạc với bọn đầu gấu đó rồi, ngay khi lấy được tiền sẽ làm nhục Cố Phi Dương trước khi giết cô ta. Về phần Nhạc Văn Văn, cứ bán ra nước ngoài hay vùng núi gì đó cũng được, cả đời cũng không thể quay lại.
Suy nghĩ của bọn chúng khiến cho Cố Phi Dương cảm thấy tuyệt vọng, nếu đúng như vậy thì Nhạc Văn Văn sẽ bị hủy hoại cả cuộc đời.
Thậm chí, Tô Tử Hàng còn nói với bọn đầu gấu đó rằng khi Hoắc Khải đến sẽ ra tay giết ngay khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788174/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.