Có lẽ các doanh nhân không thể đạt được sự thống nhất thật sự, nhưng ở một góc độ nào đó, họ vẫn sẵn sàng đoàn kết với nhau.
Tuy nhiên, tập đoàn thương mại quốc tế Đường Thị bị ảnh hưởng bởi tư tưởng kinh doanh của nước ngoài nên luôn ít chú ý đến khía cạnh này, điều này khiến cho mọi người có ấn tượng rằng tập đoàn này quá tư lợi.
Nếu như ai cũng nghĩ bạn là người thích qua cầu rút ván, vậy thì làm gì còn ai sẵn lòng hợp tác với bạn nữa?
Có rất nhiều cách để có thể kiếm tiền, họ có thể sống tốt mà không cần có Quốc Tế Đường Thị, chưa kể việc kinh doanh của Quốc Tế Đường Thị tại thị trường trong nước cũng không quá thành công.
Sau khi hiểu ra điều này, Đường Quốc Diệu cũng không làm khó dễ trong việc giúp nhà họ Cơ vượt qua cơn nguy kịch này nữa. Suy cho cùng, đây chỉ là chuyện nhỏ đối với họ, nhưng lại có thể gặt hái được sự tin tưởng của các doanh nhân trong nước.
“Lần này cậu tới đây chỉ để nói về chuyện của nhà họ Cơ thôi hay sao?”, Đường Quốc Diệu đột nhiên hỏi.
Hoắc Khải trả lời: "Cũng gần như vậy, ngoài ra vẫn còn một điều nữa mà tôi muốn nhờ chủ tịch Đường giúp đỡ".
“Cậu nói đi”.
"Tập đoàn thương mại quốc tế Đường Thị ở nước ngoài rất có tiếng nói, vì vậy tôi muốn nhờ chủ tịch Đường giúp đỡ phát đi thông tin ở những nơi dễ lấy nguyên liệu làm sản phẩm giảm cân, khiến cho họ không cung cấp nguyên liệu vào trong nước”, Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788142/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.