Càng là công ty có thứ hạng thấp thì người được cài vào nắm giữ chức vụ càng thấp. Nhưng chức vụ thấp nhất cũng là tổ trưởng, chỉ đứng sau giám đốc mà thôi.
Từ điểm này có thể thấy, họ khá có tiếng nói trong các doanh nghiệp top một trăm. Rất nhiều việc có lẽ chỉ cần bỏ ra chút công sức là đã có thể hoàn thành.
Mà những doanh nghiệp đứng ở sau top một trăm cũng có người được cài vào nhưng không phải toàn bộ.
Soi đi xét lại thì đa phần chỉ là nhân viên bình thường.
Theo phân tích của Hoắc Khải, có lẽ là họ khảo sát năng lực của những doanh nghiệp này. Nếu tiềm năng không lớn, mức độ phát triển không tốt thì không cần thiết phải tốn quá nhiều công sức vào đó, tuỳ tiện phái một người biết tình hình chung của công ty là được.
Cho dù là như thế thì sau khi xem tập tài liệu, tâm trạng Hoắc Khải vẫn khá nặng nề.
Đừng nói là một trăm công ty đứng đầu, mà nếu chỉ mười lăm công ty bị giành lấy quyền lực cao nhất thì cũng vô cùng đáng sợ. Bởi vì mười lăm công ty này đóng vai trò quan trọng trên cả nước.
Tuy rằng một vài công ty đứng đầu vẫn chưa gặp tình trạng như thế nhưng những công ty kiểu như nhà họ Hoắc thì khả năng bị tước đoạt quyền lực cũng không còn xa nữa.
Hoắc Khải đưa tập tài liệu này cho Ông Chí Viễn cùng xem.
Sau khi Ông Chí Viễn xem xong thì cũng mang tâm trạng như anh.
“Chủ tịch, tổ chức này quá đáng sợ, chúng ta thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788128/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.