Nếu như bình thường, bà cụ có mở cửa huy động vốn thì cũng không có ai sẵn sàng bỏ tiền ra.
Vì trước đó họ đã phải đóng góp nguồn lực trong tay để tiến hành tổng hợp và tối ưu hoá. Đã cho nguồn lực rồi lại còn phải góp tiền?
Nhưng bây giờ, không ai nghĩ đến chuyện tiền nong nữa. Vì từ hạng mục đầu tiên, họ đã nhìn thấy khoản lời có thể kiếm nên bây giờ tiền đầu tư vào dự án chính là để mua một con gà vàng đẻ trứng.
Mà đã là con gà đẻ trứng vàng thì tốn thêm chút tiền cũng không sao cả.
Cho nên bà cụ vừa nói câu này thì mấy người của nhánh phụ lập tức náo động lên, không ít người chạy đến bên Lý Thắng Bân đòi đăng ký.
Thậm chí còn có người yêu cầu, hạn chế số lượng người tham gia theo mức độ đóng góp nguồn lực nhiều hay ít.
Bà cụ vừa nói rất rõ ràng, người tham dự càng ít thì số tiền chia trung bình càng càng. Nhưng trái lại, người tham gia ít thì sau này càng có ít người chia lãi sao.
Vẫn câu nói đó, bây giờ đầu tư nhiều thì sau này thu lại được càng nhiều.
Lý Thắng Bân bị họ vây xung quanh, mỗi người một câu khiến tai ông ta ù đi, chỉ nghe thấy tiếng vù vù.
Trong đầu ông ta có chút mơ hồ, bà cụ muốn mở cửa huy động vốn hạng mục thứ hai lại không bàn bạc với ông ta. Nhưng với những chuyện như thế này, bà cụ không thể một mình quyết định, nhất định bà ta đã bàn với ai.
Nghĩ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788123/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.