Không nói không có nghĩa là bọn họ đã chấp nhận chuyện này.
Đường Trọng Vi vừa xinh đẹp, vừa là người thừa kế chức vị chủ tịch hội đồng quản trị của quốc tế Đường Thị. Người theo đuổi cô ấy phải xếp ra tận nước ngoài.
Nhưng trong lòng Đường Trọng Vi chỉ có Hoắc Khải, không hề có hứng thú với người đàn ông khác. Hầu hết cô ấy đều ngó lơ những người theo đuổi mình.
Điều này cũng khiến bọn họ có sự oán hận với Đường Trọng Vi. Nay cô ấy với tên giả mạo giải trừ hôn ước thì bọn họ lại vui vẻ cười nhạo.
Ai bảo ban đầu cô dám ngó lơ chúng tôi, bây giờ thì bị người ta đá rồi đấy!
Bọn họ đang muốn xem trò cười này đây, nên cái tên Quách Sở Du này nhìn thấy Đường Trọng Vi liền cười khẩy một tiếng.
Một người đi theo bên cạnh nói vào: “Anh Quách, người ta bị cậu chủ nhà họ Hoắc đá rồi, giờ cơ hội là của anh đó ạ”.
Quách Sở Du quay lại nhìn người đó, lạnh lùng nói: “Ý cậu là tôi chỉ có thể nhặt lại giày rách của người khác thôi à?”
Cái tên đi theo đó sửng sốt, rồi mồ hôi rơi đầy đầu, vội vàng giải thích: “Anh Quách, em không có ý đó đâu ạ, anh đừng hiểu lầm!”
Quách Sở Du hừ một tiếng rồi mới nói: “Cái loại phụ nữ này á, người khác thì có thể thấy thích nhưng tôi thì không. Nhưng tôi thấy bên cạnh còn có một người đẹp, có thể qua làm quen chút”.
Người mà Quách Sở Du nói đương nhiên là Cơ Hương Ngưng. Đồng thời, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/che-tao-hao-mon/1788101/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.